HOÀNG QUYỀN - Trang 285

Chỉ huy sứ Hổ Uy quân lòng nóng như lửa đốt, không biết Vương gia

có chủ ý gì, nhưng cũng không dám thay y phát lệnh, đành phải nhìn sang
Cố Nam Y đứng bên cạnh với ánh mắt cầu cứu. Phượng Tri Vi lại đột nhiên
“ây da” một tiếng, luống cuống phủi y phục, nói: “Lửa!”

Bây giờ mọi người mới nhận ra do đứng quá gần căn lầu mà một vài

đốm lửa đã bắn lên vạt áo Phượng Tri Vi và Cố Nam Y. Phượng Tri Vi
cuống cuồng phủi đi, trong lúc bận rộn nàng liếc sang bên thì thấy Cố thiếu
gia lại hoàn toàn dửng dưng với mấy đốm lửa trên người mình. Y chỉ ngửa
đầu ngắm ngọn lửa kia, dường như cảm thấy lửa cháy trên lầu thú vị hơn so
với lửa xém trên người mình.

Phượng nha hoàn đành phải đi phủi lửa thay cả phần y, bận tối tăm

mặt mũi.

Ninh Dịch vẫn bình thản ngồi nhìn, thấy Phượng Tri Vi ân cần giúp

Cố Nam Y dập lửa, ánh mắt y càng sâu thêm vài phần. Y ngồi cao cao trên
lưng ngựa, thoáng ngẩng đầu nhìn lầu Thiên Ba chìm trong biển lửa, bóng
lửa hồng in trong đáy mắt, tựa như một đốm yêu hỏa chập chờn méo mó.

Đám thuộc hạ bồn chồn không yên chờ y ra chỉ thị, mà y lại đang xuất

thần, mãi đến khi ngọn lửa nuốt chửng lấy lầu Thiên Ba, không thể cứu vãn
được nữa, y mới chậm rãi nói: “Đồ ngu! Không biết dập lửa cứu người
hả?”

Hổ Uy quân nhận được vương lệnh, vội vã đi “dập lửa cứu người”.

Phượng Thi Vi đứng bên gượng cười kéo cái áo khoác đã cháy sạch chỉ còn
một mẩu xuống, nói: “Vi thần đi thay bộ y phục khác.”

Ninh Dịch liếc nàng, bảo: “Ngụy tiên sinh vất vả rồi, lửa cháy lớn làm

vậy, chỉ e Cố tiên sinh cũng không cứu được người, vẫn nên đi thay y phục
trước thì hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.