HOÀNG QUYỀN - Trang 287

lên đến mặt lưng của lầu Thiên Ba, vị tổ sư gia phái Tiếu Tử nói loại cầu
thang này chỉ có những huyệt mộ thời thượng cổ, cơ quan trong ngoài đều
cực kỳ tinh vi, dùng lần đầu là lên, dùng đến lần thứ hai lại là xuống ...
huynh xem.”

Phượng Tri Vi ngước mắt lên thấy ven hồ cảnh có một dãy núi giả kề

sát vào mặt lưng lầu Thiên Ba.

“Núi kia...”

“Thân núi rỗng không, chứa đựng huyền cơ khác.” Trong mắt Yên

Hoài Thạch tràn ngập sợ hãi, hắn than thở: “Đi xuyên qua núi, chui xuống
đáy hồ, chính là địa đạo, cửa ra của địa đạo là tĩnh trai phí cực Đông, nằm
gần cửa Đông Hoa!”

Thì ra con đường này lại đi lơ lửng giữa không trung!

Chẳng trách Ninh Dịch tinh tế là vậy mà thăm dò đường lui khắp nơi

lại không phát hiện ra. Lầu Thiên Ba căn bản không có địa đạo, Ninh Dịch
tất nhiên cũng đã tra xét dưới đáy hồ, nhưng bên này hồ đã không có, ai
còn nghĩ đến chuyện sang bên kia hồ để thăm dò cơ chứ?

Phượng Tri Vĩ nheo mắt - lầu Thiên Ba đứng một mình một góc, dựa

lưng vào hồ nước, nhìn sao cũng thấy nó là tuyệt địa. Nhưng nàng đã thấy
trong quyển sách vạn năng kia, có ai đó ba hoa chích chòe phải giở thuật
che mắt ra sao, ai đó đắc ý thổi phồng về các loại cơ quan đặt sắc trong mộ.

“Ý trời giúp ta phát hiện ra mật đạo kia.” Phượng Tri Vi ngửa đầu,

gương mặt ngạc nhiên pha lẫn vui mừng của Thiều Ninh nhoáng lên trong
đầu nàng.

Một lúc sau, nàng nói: “Đi xem nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.