HOÀNG QUYỀN - Trang 321

“Ngụy Tri ta mong ngươi giúp ta, cũng là vì muốn giữ mạng cho

ngươi.” Thiều Ninh lại túm lấy tay Phượng Tri Vi, “Ngươi đã sa chân vào
nguy hiểm.”

“Công chúa, người cũng có khác gì đâu?” Phượng Tri Vi nhìn rượu

trong chén đến xuất thần, bất chợt ngẩng đầu cười với nàng ta, “Ngươi tự ý
xuất cung, vậy người có biết giờ đnag là thời buổi rối ren, nguy hiểm trùng
trùng? Nghe nói bây giờ ‘dư đảng của Thái tử trà trộn vào phố chợ’, vẫn
đang lùng bắt, ngộ nhỡ xảy ra chuyện bất trắc thì cũng chẳng biết tìm đâu
ra hung thủ.”

“Không có chuyện đó đâu.” Thiều Ninh hơi biến sắc, “Ta mang theo

rất nhiều hộ vệ…”

“Đám hộ vệ này, có tin hết được không?”

Sắc mặt Thiều Ninh lại biến đổi, vừa toan mở miệng, thì bổng dưng

ánh nến trên bàn khẽ lay!

Cùng lúc đó, vách tường đột ngột vỡ ra không một tiếng động, một

thanh trường thương chui ra khỏi vách tường như một con rắn độc, đâm
thẳng vào hậu tâm Thiều Ninh đang ngồi trên sập, quay lưng vào tường!

Thương kia đâm lẹ không sao tả xiết, như sấm sét đánh xuống, tia lạnh

vừa lóe lên thương đã dí sát sạt.

Bàn tay Phượng Tri Vi đặt lên cái bàn con trên sập thuận thế trượt ra

đằng trước, túm lấy ống tay áo Thiều Ninh kéo mạnh!

Thiều Ninh bị nàng kéo ngã, đập mặt đau điếng xuống mâm hoa quả

trên bàn, “bẹp” một tiếng đè nát mấy quả mật đào, nước bắn tứ tung.

Trường thương vù vù xẹt qua đỉnh đầu Thiều Ninh, kình phong mãnh

liệt trong nháy mắt đã thổi tắt hết đèn nến, trong bóng tối mũi thương lóe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.