HOÀNG QUYỀN - Trang 322

lên một tia lành lạnh, tiếp tục đâm lên nhưng sấm sét, nhắm thẳng vào mặt
Phượng Tri Vi.

Phượng Tri Vi nằm ngả người ra, mũi thương xẹt qua chóp mũi gần

đến độ nàng còn ngửi thấy mùi tanh nồng bám trên mũi thép.

Trong khoảnh khắc, ngoài phòng rộ lên tiếng ồn, tiếng tay áo phất vù

vù không ngớt. Cố Nam Y chưa xuất hiện ngay, hiển nhiên y cũng bị người
ta giữ chân ở đâu đó rồi. Võ công của người chạy tới cũng giống như kẻ
xuất thương qua bức tường này, đều không phải hạng xoàng.

Có người đã hạ quyết tâm, phải đẩy hai nàng vào chỗ chết.

Tĩnh thất đã tắt sạch đèn nến, ngợp trong mùi nước đào ngọt ngậy.

Mũi trường thương như rắn độc khẽ run, tìm kiếm con mồi trong cơn khát
máu.

Có bóng đen vụt qua, một thị vệ vội vã tiến vào, khẽ hô: “Công chúa!

Công chúa người không sao chứ!”

Thiều Ninh mừng rỡ, đang định hô hoán, thì bỗng dưng bị một bàn tay

lạnh lẽo bịt miệng. Bàn tay ấy da thịt căng mịn, thoang thoảng một mùi
hương man mát. Thiều Ninh trợn trừng mắt, trong cảnh hỗn loạn nàng ta
vẫn kịp nghĩ: Tay Ngụy Tri sao lại nhỏ thế, thơm thế, mịn màng thế…

Phượng Tri Vi bụm miệng Thiều Ninh lại, cúi đầu rên lên một tiếng.

Thị vệ kia vội vàng chạy tới bên sập, Phượng Tri Vi lập tức ra tay nhanh
như chớp, năm ngón tay cứng như thép, siết chặt cổ họng hắn, ném vào mũi
thương kia!

“Phập”

Mũi thương đâm vào thịt, máu tươi văng tung tóe. Thị vệ kia cổ họng

kêu òng ọc, đôi mắt trợn trừng trong thoáng chốc sáng lên, phản chiếu đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.