HOÀNG QUYỀN - Trang 362

Cúi mặt xuống, khẽ dụi lên vai y, rồi nàng mỉm cười ngẩng đầu lên,

nói với y như chưa xảy ra chuyện gì: “Đi thôi.”

Nhìn nàng cất những bước nhẹ nhàng đi ở phía trước, Cố Nam Y khẽ

nghiêng đầu, gò má tựa vào khoảng vai dường như vẫn còn đọng lại hơi ấm
vừa rồi, sau đó cảm thấy mặt mình hơi âm ấm.

Cố Nam Y đưa tay ra xoa xoa lên mặt, rồi đặt ngón tay dưới ánh mặt

trời, mơ hồ thấy một vệt nước nhàn nhạt.

Y nhìn vệt nước rất lâu mà chẳng hiểu gì, rồi đột ngột vỡ lẽ, y xoa xoa

lên vai mình, xoa lên vị trí Phượng Tri Vi vừa vùi mặt vào ban nãy.

Sờ lên vẫn thấy hơi ươn ướt.

Hành lang sâu hun hút, tia nắng mùa hè chiếu xuống những vệt loang

lổ. Dưới bóng nắng, người ấy đặt tay lên vai mình, lặng lẽ đứng rất lâu.

Thu phu nhân đã sai người đợi rất lâu trong sảnh chính của Li Hoa cư,

thế mà Ngụy đại nhân vẫn rề rà không đến. Bà lại không tiện tự mình ra
cửa đón khách, còn đang nghi hoặc, bỗng thấy một người áo lam phất phới,
khoác nắng mà đến.

Thu phu nhân vội vàng dẫn theo một đám nha hoàn bà thím ra ngoài

nghênh đón, còn đang thắc mắc tại sao không thấy quản sự của Thu phủ
theo cùng thì Phượng Tri Vi đã mỉm cười vái dài: “Bái kiến Thu phu nhân.”

“Gọi ta là bá mẫu được rồi.” Thu phu nhân cười rất mực hòa nhã.

Trước khi xuất chinh, lão gia đã hết lời dặn dò bà, rằng vị Ngụy đại nhân
này tuổi trẻ mà đã đắc chí, là cận thần của thiên tử, không những tuyệt đối
không thể đắc tội, mà còn phải ra sức lung lạc, nhất định không được tiếp
đãi sơ sài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.