HOÀNG QUYỀN - Trang 389

nàng, vùi đầu uống cạn ly rượu ấy.

Mái tóc đen mượt mà như gấm xõa tung và đôi môi mềm mại ẩm ướt

của y cùng nhẹ nhàng phất qua lòng bàn tay nàng, tựa như mưa xuân trong
mắt đã thấm ướt bờ Giang Nam, đất trời phủ trong một màu xanh tươi mơn
mởn.

Phượng Tri Vi trong khoảnh khắc đã cứng đờ.

Y cúi đầu vào lòng bàn tay nàng, hơi thở như trăm hoa hứng tuyết và

mùi hương ngọt ngào nồng hậu của rượu cùng bốc lên, đan xen thành một
thứ phong vận mờ ám mà ôn nhu. Chén rượu kia được y uống hết sức chậm
chạp từ tốn, hơi thở phả vào lòng bàn tay hơi ngưa ngứa. Lòng bàn tay
nàng ẩm ướt, không biết là rượu y làm rơi hay là mồ hôi nàng đột ngột ứa
ra…

Phượng Tri Vi kiềm chế bản thân, cố giữ cho ánh mắt mình không lộ

ra một tia dao động, cười nói: “Vương gia say rồi…”. Đưa tay lên đỡ chén
định đẩy y ra.

Ninh Dịch phất tay, ly rượu rơi cạch xuống đất, trong tiếng chén vàng

chạm đất trong trẻo, y lè nhè: “Đệ đọc tiếp … Phòng mờ gáy tuyết anh đào
hồng…”

“Uỳnh” một tiếng, Phượng Tri Vi bốc hỏa.

“Ây da mình say thật rồi…” Ninh Dịch ngâm xong câu ấy , thân thể

cũng nghiêng ngả đổ gục lên vai nàng, cười nói, “ Ngụy phủ có chổ nào
cho con ma men này ngủ không? Lai đây nào, đi theo ta…”

Y kéo nàng, toàn thân tựa vào người nàng, ngón tay vừa vặn đặt lên cổ

áo nàng. Nhìn cái thế đặt tay của y, thì chỉ cần mò một ngón tay vào, nàng
sẽ thật sự “Ban ngày gáy tuyết anh đào hồng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.