HOÀNG QUYỀN - Trang 416

Ánh mắt y thoạt nhìn vẫn bình thản như trước, có điều tia sáng thuở

ban đầu lại như ngọn đèn trước gió, chập chờn vô định, dần dần lụi tắt.
Trong đêm thâu, tấm màn rớt xuống đủ còn lại một người đứng lẻ loi, đối
mặt với ánh trăng rải đầy sàn diễn tịch mịch.

Phượng Tri Vi nhìn thấy ánh mắt như thế, chợt cảm thấy lòng mình

đau như dao cắt.

Trong nháy mắt, chuyện xưa lại ùa về. Ngày ấy trong Thu phủ, mẹ đã

chọn Hạo Nhi khiến nàng bị đuổi ra khỏi phủ; nàng của giây phút ấy liệu có
từng lộ ra ánh mắt thê lương như vậy không?

Nàng khẽ cắn môi dưới, đảo mắt chợt thấy Ninh Dịch đang nhìn nàng

bằng ánh mắt kỳ lạ, trong lòng không khỏi chấn động.

Nội thị bưng chậu vàng đến đặt trước ngự án, chúng thần tự giác lùi

lại, Hách Liên Tranh một bước cũng không chịu nhường, liếc xéo sang
Ninh Dịch.

Ninh Dịch chậm rãi tiến lên, nhìn đăm đăm vào chậu vàng đao bạc,

mỉm cười nhàn nhạt, sau đó vén tay áo lên. Bấy giờ mọi người đều lùi về
để tránh bị nghi, một mình y đứng phía trước, bóng lưng cô quạnh.

"Bệ hạ, xin cho phép thần hầu hạ Vương gia thử máu."

Một lời chấn động khiến mọi người đều ngẩng đầu lên, họ thấy

Phượng Tri Vi bước ra khỏi hàng, nhàn nhã ung dung khom người trước
Thiên Thịnh đế, nói: "Điện hạ lúc này tâm trạng bất an, máu lại lấy ở uyển
mạch, e rằng không ổn. Vi thần tự thấy tay chân mình cũng vững vàng, xin
cho phép vi thần theo hầu hạ."

Thiên Thịnh đế đang phiền muộn trong lòng, nghe vậy thì tụy tiện gật

đầu. Phượng Tri Vi mỉm cười tiến lên, nhẹ nhàng vén ống tay áo Ninh
Dịch, đặt đao bạc sắc lẻm lên cổ tay y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.