HOÀNG QUYỀN - Trang 437

“Dùng người không nghi, nghi người không dùng, Công chúa tự mắc

sai lầm!” Nàng ta lùi lại phía sau, Phượng Tri Vi lập tức dấn tới, “Nếu
Công chúa đã đưa thuốc kia cho tôi, thì cớ sao lại không tin tôi, còn nhờ
đến Lưu Y Chính giở trò trong nước và trong dao? Làm chuyện thừa thãi,
gây rối loạn cả kế hoạch!”

“… Ta cũng không dám chắc thuốc đưa cho ngươi liệu có tác dụng

hay không …” Ánh mắt Thiều Ninh xuất hiện một tia hoảng loạn, nàng ta
lẩm bẩm, “Lưu Y Chính nói chi bằng chuẩn bị thêm phương án hai, ta cũng
không ngờ lại xảy ra sự cố ấy … Nhưng mà … Nhưng mà …” Nàng ta
bỗng dưng ưỡn ngực, nhìn chằm chằm vào Phượng Tri Vi, “Nếu ngươi
không tự đâm mình một dao, thì bọ họ làm sao phát hiện ra được?”

“Công chúa lại lầm rồi,” Phượng Tri Vi lắc đầu, “Tôi không hề cố ý

làm mình bị thương.”

“Lẽ nào …”

“Lúc ấy tôi đang đi bình thường, tự dưng trượt chân.” Phượng Tri Vi

nói dối nghe còn thật hơn cả sự thật, “Không hiểu sao lại ngã xuống, sau đó
đao cắt đứt cổ tay. Tôi đâu phải thằng ngốc, nếu đã bỏ thuốc, còn đi giúp
Sở vương làm gì?”

“Ai biết ngươi có bỏ thuốc không …” Thiều Ninh khẽ lẩm bẩm.

“Phải, hiện giờ không ai có thể nhìn ra rốt cuộc tôi có bỏ thuốc hay

không.” Phượng Tri Vi lắc đầu thất vọng, xoay người cất bước, “Ai bảo
Công chúa không tin tôi, đi chuẩn bị phương án hai, bây giờ lòng trung
thành của tôi cũng không còn cách nào để chứng minh nữa.”

“Ta tin ngươi!” Thiều Ninh kéo nàng lại, “Ngụy Tri, đừng giận, lần

này ta đã sai rồi. Ninh Dịch gian ngoan xảo quyệt, bên cạnh ta nhất định có
nội ứng của y, nên y mới nắm chắc mọi chuyện, hoàn toàn có chuẩn bị mà
đến. Ngươi xem y cố tình phái thích khách lập lờ đánh lận con đen, đâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.