HOÀNG QUYỀN - Trang 438

thủng vai trái tất cả thị vệ của các Hoàng tử, lẳng lặng cởi bỏ mối nghi ngờ
nhắm vào Ninh Trừng, điều đó cho thấy y vốn đã biết toàn bộ kế hoạch.
Nên Ngụy Tri à, người nhất định phải giúp ta!”

Lại nữa rồi … Phương Tri Vi thầm thở dài, xoay người, thành khẩn

nói: “Công chúa, tôi không thích hợp để giúp người thêm nữa, chí ít bây
giờ không thể. Người ngẫm lại đi, Sở vương đã có nội ứng, kế hoạch của
tôi và người, trong lòng y nhất định nắm chắc. Bây giờ tôi tự bảo vệ mình
còn không nổi, người lại muốn tôi đối đầu với y? Chuyện nên làm nhất bây
giờ là ẩn nhẫn chờ thời, khi thời cơ đến ta ra tay cũng chưa muộn.”

“Còn nữa, Công chúa,” Phượng Tri Vi nhắc nhở nàng ta, “Chuyện này

bí mật, người nắm nội tình cũng không nhiều, người nên sàng lọc thuộc hạ
bên cạnh mình cho kỹ.”

“Người bên cạnh …” Thiều Ninh thoáng hoang mang, buông tay áo

nàng, “Bên cạnh ta chỉ có ma ma … Bà ấy sẽ không làm thế …”

Giọng nàng ta hạ xuống rất thấp, Phượng Tri Vi nghe không rõ ràng,

trong chớp mắt Thiều Ninh đã bật cười, vẻ hoang mang vừa nãy tan đi,
nàng ta cười tươi như hoa đưa chân đá đá những bông hoa khô dưới đất,
hỏi: “Ngươi có biết đây là đâu không?”

Phượng Tri Vi nhìn nàng ta nghi hoặc, Thiều Ninh đắc ý nói: “Thuở

thơ ấu ta thường đến đây chơi, ta rất thích hoa cỏ nơi này, cũng thích một
nữ nhân rất đẹp rất đẹp sống trong cung thất phía sau.” Nàng ta chỉ vào
cung thất im lìm đằng sau vườn hoa, “Sau đó có người bảo với ta rằng nơi
này không thể tới, nên ta cũng chẳng quay lại đây nữa. Không lâu về trước
ta nghĩ đến chuyện này, bèn phái người thăm dò một phen, mới biết được
một vài câu chuyện xa xưa, ha ha …”

Tiếng cười của nàng ta không hề vui sướng, mà chỉ có quái gở. Ánh

mắt nàng ta lấp láy như đang nghĩ đến điều gì, rồi đột ngột nói: “Hôm nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.