HOÀNG QUYỀN - Trang 492

của thảo nguyên vương, tôi thà làm chủ mẫu trong một gia đình bình
thường ở Đế Kinh.”

“Biết đâu cô có thể tiến thêm một bước thuyết phục ta, khiến ta cam

tâm tình nguyện phá bỏ lệ thường của vương tộc thảo nguyên, chỉ cưới một
vị Chính phi là cô.” Hách Liên Tranh hai tay chống gối, nhìn nàng bằng
ánh mắt lấp lánh, “Mỹ nhân, hãy dụng tâm với ta hơn một chút.”

“Đại vương, vậy cũng được thôi.” Phượng Tri Vi cười, đi đằng trước,

“Đợi khi ngài đủ sức khuất phục tôi đã.”

Hách Liên Tranh đứng yên tại chỗ, nhìn theo bóng lưng mảnh mai mà

kiên quyết của nàng, sự hứng thú trong đôi mắt lại càng thêm đậm- rõ ràng
câu nói này nghe có vẻ cuồng vọng, nhưng nói ra từ miệng nàng lại mang
sức mạnh khiếng người ta không dám khinh thường.

Trong thân thể mảnh mai của nàng, dường như chứa đựng sự uyên bác

và kiên cường mà người thường khó bì kịp, ngấm ngầm tỏa sáng trong
đêm.

Lên xe ngựa Hách Liên Tranh an bài, có hai thị nữ nhỏ lanh lợi bước

tới hầu hạ. Phượng Tri Vi rút kinh nghiệm, hôm nay không dám mang theo
Cố Y Y cải trang nữa, nên nàng đã bóc vài cân hồ đào để an ủi Y Y nhà
nàng.

Cố thiếu gia ngày nào cũng ăn rất nhiều hồ đào, nhưng đều ăn theo

lần, mỗi lần tuyệt đối chỉ ăn tám quả, giống như thói quen ăn thịt của y vậy.
Ăn xong tám quả, một lúc sau lại ăn thêm tám quả, số lượng mỗi ngày nhất
định phải là bội số của tám.

Để lấy lòng Cố Y Y nhà mình, Phượng Tri Vi đem chia đều hết số hồ

đào, treo thành từng túi từng túi nhỏ trên thắt lưng Cố thiếu gia. Thế nên
các học sinh trong thư viện Thanh Minh chỉ cần nghe tiếng hồ đào va chạm
vào nhau, là biết ngay Cố đại nhân cuống ma che lụa mỏng đã đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.