HOÀNG QUYỀN - Trang 490

Không nói thất vọng, bởi nàng đã thất vọng quá nhiều lần.

“Chuyện này con đã biết rồi, mẹ không có việc gì khác cần căn dặn

chứ?” Nàng hỏi còn khách khí hơn xưa.

Phượng phu nhân mím môi, do dự giây lát rồi nói: “Cũng không có gì,

nhưng con tiến cung, nếu gặp Trần ma ma bên cạnh Công chúa Thiều Ninh
thì hãy nhớ hỏi tahwm bà ấy giùm mẹ. Bao năm không gặp, mẹ rất nhớ bà
ấy.”

Phượng Tri Vi nhíu mày, nàng lại không muốn thấy Thiều Ninh.

“Với thân phận này của con,” Nàng khách khí đáp, “Không dễ có dịp

trò chuyện riêng với Công chúa, nhưng nếu gặp được thì con nhất định sẽ
giúp mẹ thăm hỏi bà ấy. Vị Trần ma ma này, là bạn cũ của mẹ phải không?

“Không phải…Phải” Phượng phu nhân dường như đang xuất thần,

tâm trạng bất an đáp một câu không phải, rồi lập tức bừng tỉnh mà chữa lại.
Phượng Tri Vi cau mày nhìn bà đăm đăm, Phượng phu nhân bỗng nảy sinh
một tia bối rối, vội vàng nói: “Y phục của Hạo nhi còn chưa chuẩn bị tươm
tất, mẹ đi đây.”

Phượng Tri Vi dõi mắt nhìn theo bóng dáng bà vội vã rời xa, cảm thấy

trong nửa năm nay, hình như mẹ lại già thêm một chút. Tấm lưng kia hơi
còng xuống, cứ như bị vô vàn tâm sự đè nặng.

Nàng khe khẽ thở dài, không muốn nghĩ nhiều nữa.

‘Ngẩn ngơ chuyện gì thế?” Sau lưng có người cười hỏi, giọng điệu rất

quen thuộc.

Phượng Tri Vi quay đầu, Hách Liên Tranh đang đứng trước cửa, dưới

ánh mặt trời. Hôm nay gã không mặc trang phục chính thức của vương tộc
thảo nguyên mà lại ăn vận phục sức của nam tử quý tộc Thiên Thịnh, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.