HOÀNG QUYỀN - Trang 519

Nhưng trừng được một lúc, thấy người nằm bên dưới lúm đồng tiền

yêu kiều như hoa, môi đỏ răng trắng lấp lánh ánh ngọc, nếu cố ý làm lơ
những lời lẽ thốt ra giữa hai hàm răng kia, thì vẫn đẹp đẽ lạ thường.

Hơn nữa cái miệng líu líu lo lo kia, cũng nên nghỉ ngơi rồi.

Y đột ngột cúi xuống.

… Đôi môi ai trong lành thơm tho đến thế, chứa đựng xuân sắc vô

biên suốt nghìn vạn năm qua, vừa chạm vào đã kinh diễm, tiến sâu là sẽ
mất hồn, không kiềm chế nổi, chỉ muốn hung hăng gõ mở ải răng công
thành đoạt đất, chiếc lưỡi ôn nhuyễn của nàng trong giây phút này chính là
giang sơn vô hạn của y.

Ban đầu chỉ muốn lấp kín cái miệng líu lo kia, hoặc là dọa dẫm mang

tính trừng phạt con người ngoài mềm trong cứng kia. Nhưng một khi đã
chạm đến ôn nhuyễn của thế gian, thì giống như lữ khách mệt nhoài gặp
chốn nghỉ ngơi ấm áp, chỉ muốn đắm chìm vào đó không muốn buông ra.

Chuyện đời lắm đắng cay, cuối cùng đã gặp được vị ngọt mà cuộc đời

này chưa từng nếm trải, trong nháy mắt chợt muốn phóng túng bản thân,
trọn đời say đắm trong vị ngọt của nàng. Ninh Dịch thở dốc một tiếng trầm
trầm, năm ngón tay lùa vào mái tóc sau đầu nàng, ôm lấy bờ vai yếu ớt
mỏng manh của nàng, môi lưỡi càng dấn sâu, hòa trộn mùi vị của nhau vào
làm một, không thể phân biệt rạch ròi.

Mưa xối rào rào, nhưng trong tiếng mưa ồn ã vẫn nghe ra tiếng ai khẽ

khàng thở dốc, gần trong gang tấc, không chừa ra một khe hở cho hai bên
trốn thoát khỏi nhau.

Chậu lửa bỗng nổ lẹp bẹp, hoa lửa bùng lên.

Đóa hoa bừng nở giữa bóng tối, tựa như mười trượng khói lửa đánh

thức một cơn say thoáng qua. Ánh mắt Ninh Dịch lập tức trong veo trở lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.