HOÀNG QUYỀN - Trang 542

Phượng Tri Vi chậm rãi sửa sang lại tay áo, ngồi xuống lan can, hỏi:

“Làm sao ngài phát hiện ra được?”

“Cô ăn quả hồi xuân à?” Hách Liên Tranh ngồi xuống bên cạnh nàng,

“Cô đừng quên lãnh thổ của Hô Trác Bộ cận kề Đại Liêu, ta đã từng thấy
loại thực vật Bắc Cương này rồi, không ngờ trong hoàng cung Thiên Thịnh
vẫn còn một cây sống sót. Quả này được gọi là hồi xuân, nhưng thật ra
không cứu được mạng, chẳng qua trong phút lâm chung mà ăn một quả thì
có thể kích thích huyết khí trong người, kéo dài hơi tàn thêm được một
khắc, thông thường đều dành cho bệnh nhân hấp hối có tâm nguyện dang
dở dùng. Người bình thường ăn nó, ngoại trừ mạch đập nhịp nhàng và hơi
thở rối loạn, thì không có lợi gì hết.”

Rồi gã kéo dài giọng ra: “Nhưng lại thích hợp để giả điên.”

Phượng Tri Vi cười cười, vươn vai: “Giả điên quả nhiên không phải

việc mà người bình thường có thể làm, mệt ghê.”

“Dù không nhận ra quả hồi xuân này,” Hách Liên Tranh nhìn nàng

đăm đăm, “ta cũng tuyệt đối không cho là cô sẽ đột ngột hóa điên.”

“Sao cơ?”

“Người như cô, sao có thể phát điên được?” Hách Liên Tranh dẩu môi,

“Cô có ép cho cả thiên hạ phát điên, thì cô cũng sẽ không điên.”

Phượng Tri Vi cười ha hả, vỗ vỗ đầu gã, nói: “Đa tạ ngài giải vây hôm

nay.”

“Đây là việc nam nhân nên làm.” Hách Liên Tranh tiện tay nắm lấy

tay nàng, định đưa lên xoa má mình, “Chỉ có tên không Ninh Dịch kia là
không phải nam nhân!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.