HOÀNG QUYỀN - Trang 552

Câu nói này vừa ra khỏi miệng, tiểu thư các nhà vẫn đang dỏng tai lên

nghe kinh ngạc nhìn nhau, nhất quyết không tin vào tai mình. Thu Ngọc
Lạc hồn bay phách tán ngồi phịch xuống, mặt xám ngoét như tro.

Mọi người nhìn chòng chọc vào Phượng Tri Vi bằng ánh mắt như lang

như sói, không hiểu vì sao con điên xấu xí này chẳng những được Hô Trác
Thế tử yêu mến, mà còn có thể lọt vào mắt xanh của Sở vương điện tuy
phong lưu nhưng thực ra vô cùng kén chọn!

Các nàng chỉ mong Sở vương ngoái nhìn một cái mà không được, ả ta

đã được Sở vương mời mà còn trưng ra sắc mặt khó coi như thế!

Sắc mặt Phượng Tri Vi đúng là khó coi, nàng lườm Ninh Dịch, thầm

nghĩ những lời vô sỉ như thế mà ngươi cũng nói ra được sao.

“Những lời vô sỉ như thế mà ngài cũng nói ra được…” Trong tích tắc

Phượng Tri Vi còn tưởng mình sơ ý buột ra những lời từ tận tâm can, nhìn
lại mới phát hiện Hách Liên Tranh đã kịp thời xông ra, cười hì hì kéo nàng,
nói, “Vị hôn thê của ta mà ngồi chỗ ngài thì còn ra thể thống gì? Ngài trêu
ghẹo nữ nhi nửa kinh thành, còn muốn trêu vào người phụ nữ của ta? Nếu
có bản lĩnh này, thì ngài ứng phó với đám búp bê bự phấn kia của ngài đi.”
Nói rồi hất hàm về phía Thu Ngọc Lạc, cười ha hả kéo Phượng Tri Vi đi.

Gã thân phận cao quý, lại là nam nhi thảo nguyên khoáng đạt phóng

túng, ngay đến Hoàng đế còn phải nhường ba phần, huống chi là những
Hoàng tử này. Các Hoàng tử đều bật cười ha hả, chế nhạo Ninh Dịch. Ninh
Dịch mỉm cười không nói, ánh mắt lướt qua đám người, đụng vào ánh mắt
Hách Liên Tranh ngoái lại nửa đường.

Phượng Tri Vi đi bên cạnh, chợt cảm thấy bên người hình như có đốm

lửa nổ tanh tách…

Náo loạn một hồi như thế, các tiểu thư sao còn dám nói thêm một câu

nào. Thu Ngọc Lạc mặt mũi xám ngoát ngồi xuống, Thu phu nhân muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.