HOÀNG QUYỀN - Trang 635

“Chuyện của Khương Hiểu nhất định vẫn phải xử lý.” Ninh Dịch đã

quay về chính sự, “Lão ngũ làm loạn không ra thể thống gì, bộ Hình và bộ
Hộ không thể để mặc hắn nhào nặn. Hôm nay nàng gây sự như thế là đã
đẩy mình vào ngõ cụt, ngày mai lão ngũ đến thăm hỏi nàng, thì nàng biết
phải làm sao?”

“Dám đắc tội ngài, tôi dĩ nhiên phải có cách bồi tội.” Phượng Tri Vi

cười, “Ngài đã hao tổn bao nhiêu tâm trí vào bút hầu, giờ cũng chỉ cần
thêm một mồi lửa thôi. Việc phóng hỏa này, tôi sẽ làm.”

Ninh Dịch nhìn nàng, tựa cười tựa không.

“Tôi là ‘Quốc sĩ’, mà khắp thiên hạ đều biết lời tiên tri của Đại Thành,

ai có Quốc sĩ sẽ có được thiên hạ. Trong tình hình hiện tại, nếu Ngũ hoàng
tử muốn tạo thế lực để đoạt vị, thì ắt phải lung lạc tôi. Trước đó, tôi phải tỏ
thái độ quyết liệt với ngài…” Phượng Tri Vi đảo tròng mắt, ghé vào tai
Ninh Dịch, cười hì hì nói: “Bây giờ chúng ta hãy đóng một vở kịch trước
đi.”

Nàng đột ngột cắn một nhát lên vành tai Ninh Dịch!

Ninh Dịch như bị sét đánh, một kẻ Thái Sơn sụp trước mắt cũng

không đổi sắc, trong nháy mắt đã ngây ra như tượng.

Mà Phượng Tri Vi đã kịp lật bàn.

“Điện hạ lại dám sỉ nhục văn nhân!” Trong khi bàn ghế ngã chổng

kềnh, nước trà chảy lênh láng, nàng xé cổ tay áo mình đánh “xoẹt”, đưa tay
kéo đứt cúc vải trên cổ áo, lao vào vũng nước trà nhảy nhót loạn xạ, vấy
đầy nước trà lên vạt áo của mình và Ninh Dịch. Rồi nàng nhặt lên một
mảnh sứ vỡ, vừa lao ra ngoài vừa vung vẩy nó kề lên cần cổ mình,
“Thương thay! Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.