HOÀNG QUYỀN - Trang 656

xát, mài giũa thôi ráp đến phát đau, bèn mở miệng muốn cất lời.

Một bàn tay bất ngờ vươn ra, ôm Phượng Tri Vi đi mất.

Cố Nam Y dụi dụi Phượng Tri Vi vào lòng mình, lạnh lùng nói:

“Vướng chân, tránh ra.”

Ninh Dịch lùi lạc một bước, vịn vào cột hành lang. Y nhìn Phượng Tri

Vi, đột nhiên cảm thấy mình không cần giải thích gì thêm.

Nếu nàng cũng cho là như thế, thì lời y nói chắc gì đã có tác dụng.

Nếu nàng không nghĩ như vậy, thì người đời có nói sai cũng vô ích.

Y chờ Phượng Tri Vi mở miệng, với trí tuệ của nàng, hẳn có thể nhìn

ra trong khoảnh khắc ấy y tính toán không sai. Nếu không phải nửa đường
gặp ngã rẽ, thì hoàn toàn có thể cứu được nàng.

Phượng Tri Vi vẫn không hề liến nhìn Ninh Dịch lấy một cái, chỉ

ngoan ngoãn tựa vào người Cố Nam Y, uể oai xoay người trong ngực y.

Sắc mặt của Ninh Dịch tối sầm như lúc hoàng hôn lịm tắt, hồi lâu y

mỉm cười mất mát, nhưng trước sau vẫn đứng yên tại chỗ không hề nhúc
nhích.

Y không biết…

Phượng Tri Vi vừa quay người, đã để lộ nét đau đớn thoáng qua trong

vòng tay bảo vệ của Cố Nam Y.

Tay nàng nhẹ nhàng ấn lên thắt lưng. Nơi đó, dưới lớp tương hải

đường đỏ thắm, có một dòng chất lỏng cũng màu đang lặng lẽ rỉ ra.

Độ dày của bánh nướng là hữu hạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.