HOÀNG QUYỀN - Trang 693

Nàng lặng lẽ tụng hơn mười lần, bưng chậu nước vào trong xe ngựa,

nhắm nghiền hai mắt cởi áo cho y. Ngón tay mới cởi được vài cái khuy,
Ninh Dịch bất thình lình cất giọng ngân nga uể oải: “Nàng chớ nên mạnh
tay…”

Tay Phượng Tri Vi phát run, suýt nữa đã giật tung khuy áo. Người kia

nhắm mắt lại, bồi thêm một câu nữa: “Dịu dàng một chút…”

Phượng Tri Vi mỉm cười, cười hết sức ngọt ngào mà hỏi: “Có chóng

mặt không?”

“Chóng mặt…”

Ngón tay Phượng Tri cởi áo linh hoạt như gió, Ninh Dịch thoải mái

khép hờ hàng mi dài.

“Có dễ chịu không?”

“Dễ chịu…Day day vai trái cho ta.”

Dưới ngón tay nàng, người kia lười nhác đi vào giấc ngủ chập chờn,

vạt áo khép hờ, da thịt trơn nhẵn nhuốm màu hồng nhạt, đường nét tinh xảo
mà mạnh mẽ, hương rượu thoang thoảng và hơi thở trong lành hoa diễm chỉ
thuộc về y đan vào nhau giữa những nhịp hô hấp, quanh quẩn trong xe
ngựa chật hẹp, quyến rũ không cùng.

Phượng Tri Vi đặt khăn vải lạnh toát sang một bên, xoa xoa ngón tay

mình cho nóng, cười tít mắt day vai trái cho y, cất giọng nhẹ bẫng như tơ
nhện.

“Say rượu có cảm giác gì?”

“…Sao vàng bắn tứ tung…”

“Lần sau sẽ uống cùng ngài…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.