HOÀNG QUYỀN - Trang 72

Nụ cười cua y như vầng đông mới ló khỏi những đám mây ngũ sắc,

minh diễm tuyệt trần. Gió vì thế mà vi vu thổi, hoa vì thế mà bừng nở rực
rỡ. Hơi thỏ của nàng, cuối cùng cũng tuôn trào như nước chảy.

Rồi nàng nghe y thản nhiên nói: "Sống ở Đế Kinh không dễ đâu,

mong lần tới gặp lại cô, cô sẽ an phận hơn một chút."

Nàng khom lưng, nghiêm túc thụ giáo.

Trong tầm mắt hướng xuống nàng thấy góc cẩm bào thanh nhã màu

nguyệt bạch kia thong thả rời đi.

Phượng Tri Vi vẫn không hề nhúc nhích, lớp áo sau lưng lại nhẹ nhàng

run rẩy.

Lưng áo đã thấm đẫm mồ hôi, dính nhơm nhớp đến phát ngứa.

Trong khoảnh khắc vừa rồi, y lại tỏa ra sát khí giống như lần đầu gặp

gỡ, thậm chí sát khí còn đậm hơn.

Nàng biết số mình đen đủi, hai lần ra tay đều lọt vào mắt y; hai lần sát

thương người, đối phương hình như đều có liên quan đến y.

Nàng không biết y đang làm gì, chỉ mơ hồ cảm thấy, có lẽ nàng đang

phá hoại công việc của y chăng?

Dẫu không có ẩn tình gì, thì một người như y hiển nhiên sẽ cảm thấy

hạng người như mình thật nguy hiểm; một người như y, ắt cũng không
muốn bị kẻ khác nhìn ra sự sắc sảo sau lưng mình. Mà cách tốt nhất để giải
quyết những nguy hiểm ấy, chính là giết nàng. Nàng vừa liều lĩnh bày tỏ
lòng minh, là để nói cho y biết, nàng chỉ vô ý can thiệp, chứ không hề gây
nguy hiểm cho y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.