HOÀNG QUYỀN - Trang 720

liêm, ắt sẽ không thông đồng với đám Thân Húc Như đâu." Ninh Dịch
nhắm mắt lại, nói rành rọt, "Trước khi đến đó, không được bại lộ thân
phận."

Phượng Tri Vi thầm nghĩ kẻ này đứng ở địa vị cao, mà ngay đến lai

lịch và danh tiếng của một viên Tri phủ ở một tỉnh xa xăm cũng nắm chắc,
hẳn là trước kia uống xong rượu hoa bên ngoài lại về phủ tranh thủ thời
gian, chong đèn thâu đêm học bù.

Phương án này ba người không ai phản đối, bấy giờ thế lửa ở gian

ngoài đã dần dần lụi đi, ba người bộ dạng nhếch nhác đỡ nhau ra ngoài.
Thuần Vu Mãnh đi qua đám cháy, thấy thi thể đồng đội nằm la liệt, hai
hàng lệ chảy dài.

Đứng chỗ cánh cửa sắt, hắn chi vào một cái xác cháy xém mà kể: "Ta

bảo lão Quách hộ tống điện hạ vào trong, nhưng hắn không chịu, ra sức đẩy
ta vào, còn bản thân thì dẫn một đám huynh đệ giữ vững nơi này, lấy lưng
chặn cánh cửa này, mói không bị phát hiện..." Hắn lau nước mắt, nghẹn
ngào không nói nên lời.

"Ngươi yên tâm, thù này nhất định phái báo." Ninh Dịch không mở

mắt ra, cũng không liếc mấy trăm khối thi thể kia lấy một cái, sắc mặt lạnh
nhạt không một gợn sóng, ngữ điệu lại rành rọt kiên định.

Phượng Tri Vi lại không đau lòng vì cái chết của đồng đội cũng không

thề thốt phải báo thù. Nàng đi lực lọi tìm kiếm trong đám cháy, lòi ra một ít
vàng vụn bị nung chảy thành muôn hình vạn trạng, vội vàng thu lại.

Thuần Vu Mãnh dở khóc dờ cười nhìn nàng, Phượng Tri Vi nói hết

sức hùng hồn: "Nhìn ta làm gì? Trên người ngươi có tiền không? Trên
người điên hạ có tiền không? Chúng ta sắp phải mai danh ẩn tính lên
đường, không có tiền thì làm sao thuê xe ngựa, làm sao mua lương khô,
làm sao trị thương được?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.