HOÀNG QUYỀN - Trang 726

trước sẽ bị kẻ khác chặn đường.”

Phượng Tri Vi im lặng hồi lâu, lấy hai con bút hầu nhét vào ngạc áo

Thuần Vu Mãnh, vỗ vỗ tay hắn, rồi nâng Ninh Dịch dậy, bò ra ngoài từ
đằng sau, đầu không ngoảnh lại.

Vách núi ẩm ướt nhẵn thín, gió núi ào ào, rêu xanh trên vách đá trơn

trượt không gì bằng. Phượng Tri Vi và Ninh Dịch chẳng ai dám buông tay,
ngón tay bám chặt bò xuống dưới từng đoạn. Nàng cảm thấy tay y lạnh lẽo
thấy xuống, y cảm thấy tay nàng nóng bỏng thấu tim.

Bên dưới chính là nửa đoạn vách đá dựng, nhô ra lởm chởm trong

bóng đêm.

Phượng Tri Vi cúi người nhìn vách đá kia, thầm nghĩ nếu là ngày

thường thì không thành vấn đề, nhưng lúc này mình mang thương tích
trong người, thật sự hơi khó khăn.

Chợt nghe xa xa có tiếng thét giận dữ, là tiếng thét của Thuần Vu

Mãnh, bi phẫn vang lên từ khung cửa sổ phía sau căn nhà nhỏ.

Tiếng thét kia như một thanh kiếm sắc xuyên thấu màn đêm, rung

động khiến đá vụn quanh lăn rào rào xuống vách núi.

Gió núi càng thêm dữ dội, không ngừng càn quét, tay áo bị gió cuốn

đập vào mặt, nặng nề mà đau đớn. Trong phóng có người dùng tính mạng
mình hò la chém giết, ngoài phòng có hai người nấp trên núi đá trơn trượt,
không hề nhúc nhích, kiên quyết giữ yên lặng.

Gió lạnh thấu xương, mái tóc rối của hahi người tung bay trong cơn

gió lạnh, từng sợi từng sơi cắt lên gương mặt. Âm thanh kia vang leen6 như
xé tim gan người ta, mà một tích tắc sau đã im bặt.

Khoảng lặng đến đột ngột, cũng như khi nó bùng nổ bất ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.