HOÀNG QUYỀN - Trang 826

Bát Bưu liếc mắt nhìn nhau, tránh ra một con đường, Lưu Tham nghị

và Thân Quân Hâm vẫn căng thẳng dõi theo bấy giờ mới có vẻ nhẹ nhõm.

Gã tùy tùng kia vừa rời khỏi đội ngũ, lập tức thúc ngựa chạy băng

băng, vừa rẽ sang một góc đường vắng vẻ thì đột nhiên trước mắt lóe lên
hàn quang, cổ họng lạnh ngắt.

Gã ôm cái cổ họng đầm đìa máu tươi, ngã xuống đất, hình ảnh cuối

cùng thu vào tầm mắt là bóng một người áo xám nhảy vọt qua bờ tường.

Bên này vẫn cười đùa chuyện phiếm như trước, hai người kia thấy

Phượng Tri Vi thần sắc không đổi nên cũng ngờ mình quá đa nghi. Vả lại
người đi báo tin cho nha môn Bố chính sứ đã được phái ra ngoài, phủ binh
nha môn có đến hai nghìn người, ngoài thành còn có quân đội đóng giữ,
cũng chẳng có gì phải lo lắng, nên cũng dần dần lấy lại vẻ tự nhiên.

Đi chưa bao lâu đã tới thành Tây, Phượng Tri Vi thấy nha môn Bố

chính sứ bao quanh là nước biếc, khí thế hùng vĩ, bèn giơ roi cười khẽ:
“Trước mặt soi xuống nước biếc, sau lưng dựa vào núi xanh, đúng là một
mảnh đất phong thủy đáng để cho người ta du ngoạn!”

Thân Quân Hâm cười ha hả, mặt đầy đắc ý nói vài câu với tên gác

cổng chạy ra đón. Đám người đó sửa lại sắc mặt, vội vàng thông báo vào
bên trong.

Chẳng mấy chốc bốn cánh cửa đã mở rộng, một nam tử trung niên

mặc áo bào xanh, mặt trắng lún phún râu dẫn một đám quan phụ tá ra ngoài
tiếp đón, cười bảo: “Không biết Thế tử quang lâm, chưa kịp tiếp đón từ xa,
xin chịu trách tội!”

Phượng Tri Vi mỉm cười tiến tới, ngó đăm đăm vào dung mạo thanh tú

kia, ngắm nghía kẻ thống trị tối cao ở Lũng Tây trông rất giống một học giả
già trong thôn làng – chính hai bàn tay mềm mại này, đã sai người vẽ lại
chân dung của họ? Chính cái miệng thoạt nhìn không có gì đặc biệt này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.