HOÀNG QUYỀN - Trang 856

vừa ngã xuống là nàng ôm y, nhưng không biết tự bao giờ đã biến thành y
bảo vệ nàng.

Trên bến tau có vô số người, khiến vụ nổ có sức sát thương không gì

sánh nổi. Trong khung cảnh hỗn loạn như tận thế này, mọi người giống như
những con thú chọi bị nhốt kín trong bình, điên cuồng va húc, nghiền nát
mạng người, mới lăn được một quãng ngắn ngủi mà hai người đã bị người
ta giẫm đạp vô số lần. Người phía trên hết lần này đến lần khác thử nâng họ
dậy, nhưng lần nào cũng bị luồng khí bùng nổ và đám đông như thuỷ triều
chen ngã, cuối cùng đành phải lấy thân thể mình che cho họ, lại gắng
gượng ngẩng đầu lên, tìm ra phương hướng giữa khói bụi cay xè và vô số
cẳng chân, che chở hai người lăn lộn lê lết.

Giữ khung cảnh hỗn loạn trời đất mịt mùng, Phượng Tri Vi mơ hồ

nghe tiếng Cố Nam Y: “Vi!”

Đây là cách xưng hô mà Phượng Tri Vi đã bàn bạc kỹ càng với Cố

Nam Y. Chữ “Vi” đọc như chữ “Nguỵ”1, vậy là dù ở vào trường hợp nào,
chữ này cũng không khiến kẻ khác hoài nghi.

1Trong tiếng trung, chữ “Vi” và “Nguỵ” phát âm giống nhau, chỉ khác

về độ dài âm.

Phượng Tri Vi mừng thầm, Cố thiếu gia không sao cả! Nàng cất giọng

hô to: “Tôi ở đây!” Nhưng mọi người xung quanh đều đang la hét om sòm,
nàng lại không có nội lực hùng hậu không gì sánh nổi như Cố Nam Y, gọi
rã cổ họng, cũng không thể khiến Cố Nam Y nghe thấy.

Lúc này nàng cảm thấy thân thể mình chấn động, rơi vào một chỗ lõm,

không lăng đi nữa. Mà người xung quanh cũng thưa thớt dần, chậm rãi bò
dậy quan sát, nơi này là chỗ sửa thuyền bên dưới bến tau, có một sườn dốc
để kéo thuyền, đã ra khỏi phạm vi của bến tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.