HOÀNG QUYỀN - Trang 866

vòng vòng – chẳng phải y không bao giờ nhìn thẳng vào người ta, chỉ thích
cụp mắt xuống nhìn một thước ba tấc trước mặt mình sao?

Xem ra đoán được câu trả lời của Cố thiếu gia là chuyện không khả thi

lắm. Phượng Tri Vi thở dài, đoán chừng phải chăng Cố thiếu gia gọi nàng
đi dựng lều trại? Chợt nghe Cố thiếu gia mở miệng.

“Mặc cho khỏi lạnh.”

Phượng Tri Vi lại giật mình, một lúc sau mới phản ứng lại – y sợ nàng

lạnh?

Y đang giúp nàng khoác thêm “y phục”?

Nàng ngây ra tại chỗ, cầm lấy tấm vải căng lều nặng trịch, nhất thời

không biết nên phản ứng ra sao, trong lòng hơi chua chát. Trong phút ngẩn
ngơ, nàng chợt nhớ ra đây hình như là lần đầu tiên Cố Nam Y biểu lộ rõ
ràng một thứ tâm tình na ná như “quan tâm”.

Những ngày đầu quen biết, y đá nàng xuống giường, cho nàng ngủ

trên tấm gỗ lót chân trướng giường, vứt y phục nàng giặt mà y không hài
lòng vào nhà xí. Dù y bảo vệ nàng, nhưng những lúc túm lấy nàng cũng
thường nặng tay nặng chân không biết giảm bớt lực độ.

Bắt đầu từ bao giờ, chốn mông muội đã mở ra để mọt một tia nắng

chói chang?

Ánh trăng âm u, quảng trường vắng ngắt, nàng và y lặng lẽ nhìn nhau

trong làn gió đêm thu.

Rất lâu sau, nàng kéo tấm vải dựng lều bao chặt lấy thân thể mình, cứ

như kia là một tấm áo choàng thực thụ, mỉm cười nói: “Ừm, rất ấm áp…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.