HOÀNG QUYỀN - Trang 972

“Bốp.”

Một quả hồ đào bay đến đúng lúc, giải cứu tính mạng Yên Trường

Thiên.

Ninh Trừng đã lướt qua, tịch thu đôi đinh ba kia, vừa thu đinh ba vừa

vỗ vỗ vai Hoa Quỳnh, khẽ cười bảo: “Tính toán thời gian cũng vừa vặn
đấy.”

Hoa Quỳnh hình như không nghe thấy gì, nàng ta đưa một tay lên che

bụng. Động tác vừa rồi vẫn quá độc quá nhanh, mũi đinh ba sắc lẻm cắt đứt
lớp da ở bụng, máu tươi rỉ ra trên mặt đất lát đá tảng.

Hơn một nghìn người ngây ra tại chỗ- từ khi cô gái này xuất hiện, mọi

người bị nàng ta đưa đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, từ lâu đã quên mở
miệng.

“Chính ông không cần tôi chứng minh nhé.” Nàng ta mỉm cười, để lộ

răng nanh trắng lóa, giống y như loài thú nào đó trong núi, “Vậy bây giờ
mở cửa ra đi, trưởng tôn dòng đích Yên Trường Thiên muốn vào trong đó.”

Yên thái công nhìn sững nàng ta rất lâu, lộ ra sắc mặt tuyệt vọng vì bại

trong gang tấc, một lúc sau mới lặng lẽ vẫy tay.

Cánh cửa từu đường ầm ầm mở ra, ánh nắng nãy giờ vẫn bị cản lại bên

ngoài kéo dài rồi vẽ ra một hình quạt khổng lồ đằng sau cánh cửa sắt đen
thui.

Phượng Tri Vi nhìn Hoa Quỳnh đang ngạo nghễ vuốt bụng mỉm cười

giữa bóng nắng hình cung đang không ngừng mở rộng, rồi thở ra một hơi
rất dài.

Kế đó nàng lùi lại một bước, tìm chỗ bằng phẳng ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.