HOÀNG QUYỀN - Trang 975

Ninh Trừng há hốc miệng, lắp ba lắp bắp thuật lại những chuyện đã

trải qua ở thôn nhỏ phát dịch trong núi, Ninh Dịch càng nghe sắc mặt càng
lạnh lẽo, hồi lâu mới hỏi: “Vì sao các ngươi không bị gì?”

“Chúng thần đã ăn dược thảo, thần cũng không biết tại sao nàng ta lại

… vừa nãy vẫn còn khỏe mạnh mà.” Ninh Trừng cũng không hiểu.

Cố Nam Y đột nhiên nói: “Tiêu chảy.”

Ninh Trừng giật mình, đã hiểu ra ý của y, Tối hôm qua Phượng Tri Vi

bụng đói ăn hải sản lại còn say rượu, thượng thổ hạ tả, hầu như không ngủ
được, sau đó lại chạy tới Phong Châu đấu trí đấu dũng với Chu Hi Trung,
rồi lòng nóng như lửa đốt chạy một mạch về từ đường xử lý sự cố, thể lực
và tinh thần đã cạn đến đáy. Mọi người ai cũng khỏe mạnh hơn nàng, cho
nên chỉ có nàng là không chống chọi nổi.

Ninh Dịch bặm môi, sắc mặt trắng như tờ giấy. Phượng Tri Vi nằm

trong lòng y, thân thể nóng rực như lò lửa, hiển nhiên đã phát sốt một lúc
rồi, bắt đầu từ bao giờ nhỉ? Vậy mà nàng vẫn không rên rỉ lấy một tiếng,
vậy mà nàng còn đợi đến khi mọi chuyện đã kết thúc mới chịu ngã xuống!

Nhất định nàng dã biết mình nhiễm bệnh từ lâu, cho nên cứ khăng

khăng cự tuyệt y tới gần, kết quả y còn tưởng …

Ninh Dịch nửa quỳ dưới đất, cánh tay đang ôm Phượng Tri Vi nhè nhẹ

run rẩy.

Hận thay y không nhìn thấy! Hận thay y không nhìn thấy!

Cố Nam Y đứng đằng sau y, tay cầm một vốc hồ đào, ngơ ngơ ngẩn

ngẩn nhìn Phượng Tri Vi mặt mũi đã từ từ nhuốm sắc xanh đen … Nàng bị
bệnh à? Nhiễm biệnh từ bao giờ? Bệnh nàng ra sao? Cớ sao y lại không
biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.