HOÀNG QUYỀN - Trang 989

sợ hãi sự lạnh lùng của vận mệnh, một câu trả lời có thể khiến lòng người
rạn vỡ.

Ngón tay y vòng vo trên gương mặt nàng hết lần này tới lần khác, có

thể nàng trải qua bệnh tật đau đớn giày vò bấy lâu, thật ra đã không còn
xinh đẹp như thủa ban đầu? Nhưng cũng có sao đâu, Phượng Tri Vi, vĩnh
viễn vẫn là Phượng Tri Vi.

Hận mình không nhìn được, nhưng cũng vui, vì mình không nhìn

được.

Nếu tận mắt trông thấy vẻ tái nhợt tiều tụy kia, thì giờ này y phải làm

sao để duy trì vẻ ngoài bình tĩnh?

Sóng lòng mãnh liệt như thế, vẻ bề ngoài sừng sững bất động đều là

giả dối, giống như đá ngầm trải qua hàng vạn năm bị bào mòn, bề ngoài
chẳng đổi nhưng bên trong đã sớm đục ra trăm khe nghìn lỗ.

Hình như có kẻ lết gối tiến vào, khẽ hỏi: “Điện hạ … phải chăng ta

nên chuẩn bị …” Hắn nghẹn ngào nói không nên lời.

Là Yên Hoài Thạch.

Y quay lưng vào Yên Hoài Thạch, cẩn thận đeo mặt nạ cho nàng,

ngón tay y khựng lại bên gáy này, rất lâu vẫn không nhúc nhích.

Mạch đập dưới tay dần dần nhẹ nhàng và chậm chạp hơn, y biết chẳng

bao lâu nữa, những nhịp đập mong manh này cũng giống hnhư dòng suối
sắp khô cạn, sẽ ngày càng yếu đi, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

Cứ đợi chờ hơi thở của sự sống tan biến từng chút một như thế, là

chuyện tàn nhẫn đến nhường nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.