HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 140

Thư viện thành phố tại thành phố A cao năm tầng, mỗi tầng đều vô cùng

rộng lớn, phàm là người muốn đọc sách đều sẽ tìm đến đến đây. Hơn nữa
bên trong tòa nhà còn có khu ăn uống, cho nên rất nhiều người thích đọc
sách đến đây cắm cọc cả ngày.

Thư viện phong phú, so với tàng thư các Đại Ngu còn lớn hơn, Tống

Tiêu cảm thán không thôi, vui vẻ chạy đi xem.

Ngu Đường đứng bên cạnh y, chậm rãi tới gần, mu bàn tay giống như lơ

đãng chạm vào bàn tay Tống Tiêu đang buông bên cạnh, rất muốn nắm lấy,
nhưng lại hơi do dự, cuối cũng cuộn tròn nắm tay lại.

"Hoàng Thượng, chúng ta đi chỗ này trước sao?" Tống Tiêu chỉ khu bán

tài liệu tham khảo, quay sang nhìn Ngu Đường.

Bộ dáng Ngu Đường vẫn lạnh lùng như cũ, gật đầu không có ý kiến, sau

đó rất tự nhiên kéo tay Tống Tiêu: "Nơi này rất lớn, đừng cách xa tớ quá."

Tống Tiêu chớp mắt mấy cái, mình không phải con nít, còn sợ bị người

ta bắt cóc sao? Không chờ y kịp phản ứng, đã bị Hoàng Thượng lôi đi.

Hai người đi đằng trước nắm tay nhau, ám vệ trung thành đẩy xe đẩy nhỏ

theo sau, giúp hai người họ lấy sách.

Ngón tay thon dài dẻo dai, xúc cảm gần giống như đời trước, có điều

mềm hơn. Lúc Tống trạng nguyên mười bảy tuổi, hắn không dám sờ, cũng
không thể sờ, bây giờ rốt cục cũng có thể tỉ mỉ mà sờ soạng một lần rồi.
Ngu Đường nắm lấy bàn tay kia, nhịn không được nhẹ nhàng xoa nắn.

Sách tham khảo bán rất chạy nên được sắp xếp ngay tầng một, Tống Tiêu

bị Hoàng Thượng lôi kéo đi xem hết một lượt khu vực sách tham khảo,
cũng chưa thấy hắn chọn được quyển nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.