HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 155

"Ba, con về rồi," Tống Tiêu giới thiệu với Tống Tử Thành, "Đây là bạn

cùng lớp của con, Ngu Đường."

"Chào chú." Ngu Đường vẻ mặt vô cảm.

"Bạn cùng lớp với Tống Tiêu à, mau vào đây ngồi, tối nay ở lại ăn cơm

nhé? Dì Trần ra ngoài mua hải sản tươi rồi, tối tay sẽ làm món tôm." Tống
Tử Thành đứng lên, nhiệt tình bắt chuyện với Ngu Đường, mời hắn vào nhà
ngồi.

Ngu Đường vốn định đáp ứng, nhân cơ hội này cùng với "Ngũ phẩm tri

phủ đại nhân" đàm luận một số chuyện, đúng lúc này di động lại vang lên.

Không biết trong điện thoại nói gì, Ngu Đường chỉ "ừ" hai tiếng sau đó

cúp máy, nhìn Tống Tiêu, "Mẹ gọi tớ về ăn cơm, lần sau có cơ hội sẽ đến."

Tống Tử Thành cười đáp lại, đứng dậy tiễn Ngu Đường đến cửa thang

máy.

"Quan hệ của con với cậu bạn này có tốt không?" Tống Tử Thành hỏi

Tống Tiêu đang ngồi trên thảm chỉnh lý lại đống sách mới.

"Vâng, cậu ấy là bạn cùng bàn với con." Tống Tiêu cầm cuốn đặt riêng

trên bàn, chuẩn bị tối nay sẽ xem cuốn này trước, còn lại bỏ vào trong
rương.

Ánh mắt Tống Tử Thành lóe lên, không ngờ con trai lại trở thành bạn tốt

với Đại thiếu gia Ngu gia. Ngu gia không phải nhà giàu mới nổi như bọn
họ, mà là đại thế gia hàng trăm năm qua, đây mới là hào môn chân chính.
Nghe đồn Ngu gia bắt đầu phất lên từ những năm thời dân quốc, sau đó
tình thế quốc nội rối loạn, toàn bộ gia tộc di dân sang Mĩ, thẳng đến khi
tình thế ổn định mới quay trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.