HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 277

"Mẹ, con cũng muốn ăn thịt bò." Ngu Miêu hai mắt thèm thuồng nhìn ba

phần beefsteak của mấy anh trai.

"Con đang tới tuổi thay răng, không thể ăn đồ cứng được." Mẹ Ngu

trừng mắt nhìn cô bé, bảo bé ngoan ngoãn ăn phần của mình đi.

Ngu Đường chậm rãi cắt một khối thịt ở chỗ non mềm nhất trong dĩa,

làm như không có việc gì mà bỏ vào chén Ngu Miêu, trong khi đó ánh mắt
từ đầu tới cuối đều chỉ dừng lại trên dĩa của mình, mẹ Ngu thì đang cúi đầu
ăn cơm, căn bản không hề phát hiện.

Ngu Miêu hết sức phối hợp một hơi nhét hết thịt vào miệng, thoã mãn

nhai ngấu nghiến, hai má chứa đầy đồ ăn, phồng phồng lên, nhìn hệt như
con sóc con.

Tống Tiêu nhìn vẻ mặt bình tĩnh không thẹn với lòng của hắn, cúi đầu

nhịn cười.

...

Tối đến quản gia chuẩn bị đi dọn phòng khách cho Tống Tiêu, nhưng bị

Ngu Đường ngăn lại: "Không cần phòng khách, cậu ấy ngủ với con."

"Được rồi, nhưng không được chơi muộn quá đâu đấy." Mẹ Ngu hiểu rõ

gật đầu đồng ý, trẻ con mà, đứa nào mà chẳng muốn ngủ cùng bạn mình,
như vậy buổi tối còn có thể tiếp tục chơi đùa.

Tống Tiêu vẻ mặt đau khổ bị hoàng thượng tóm lấy, lôi đi, thái hậu căn

bản không biết gì hết, không biết a!

...

Từ chối lời đề nghị "tắm chung" của hoàng thượng, Tống Tiêu tắm rửa

sạch sẽ từ phòng tắm đi ra, thay áo ngủ của ngu Đường. Ngu Đường so với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.