HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 291

hoạt ra thân hình uyển chuyển thiếu nữ, tiểu công chúa một bên ngoác to
miệng.

Ngu Đường lập tức đứng dậy, cởi áo khoác trên người che lên cho cô ta.

Trình Hân Nhiên vốn muốn nổi nóng, thấy Ngu Đường ga lăng như vậy,

lời vừa đến bên miệng lại quên mất, cười nói cảm ơn với hắn.

Ngu Đường ra hiệu nữ hầu dẫn Trình Hân Nhiên đi thay quần áo.

Tống Tiêu mím mím môi, nhìn theo hướng Trình Hân Nhiên vừa đi, lúc

nãy bởi vì vừa tắm xong hơi lạnh, Ngu Đường có mặc một chiếc áo khoác
mỏng, bây giờ áo khoác kia lại đang khoác trên người cô gái khác.

"Nhìn cái gì vậy!" Hai mắt đột nhiên bị bàn tay che kín, cường ngạnh

kéo Tống Tiêu ngửa về đằng sau.

"Làm sao vậy?" Tống Tiêu mở cái tay kia ra.

"Phi lễ chớ nhìn, khí khái quân tử của ngươi đâu rồi?" Hoàng đế bệ hạ

rất tức tối, vừa rồi Trình Hân Nhiên bị tạt ướt đồ, hắn đã nhanh chóng lấy
đồ che lại, không ngờ người ta đã đi xa rồi mà Tống Tiêu vẫn còn "lưu
luyến" nhìn theo! Quả thực là không tuân thủ phu đạo!

Tống Tiêu chớp mắt mấy cái, không nhịn được bật cười.

Tối đến, Ngu Đường đưa Tống Tiêu đến dưới trước cửa nhà, lẳng lặng

nhìn y đi vào hướng tiểu khu.

Chuyện tối hôm qua, nói không để ý chính là giả. Hắn một đời trước tuy

đã chiếm được Tống Tiêu, nhưng chỉ có hắn hiểu rõ nhất, giữa bọn họ luôn
luôn tồn tại vấn đề. Đời này Tống Tiêu rõ ràng ỷ lại vào hắn hơn trước đây,
điều này làm cho hắn mừng rỡ không thôi, cho rằng có thể nhờ vào đó mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.