HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 387

kém, vậy mà bây giờ đã biết bày mưu tính kế, lập kế hoạch từng bước thâu
tóm cả một công ty, quả nhiên, người Ngu gia, ai cũng không thể xem
thường.

Thành công thuyết phục Ngu Phục, Ngu Đường nhìn hai vị trưởng bối

không có ý kiến gì, liền không nói thêm nữa, đẩy cửa ra ngoài, phát hiện
Ngu Kỳ vẫn đang chờ ngoài cửa.

Đứa em họ này là con của chú Bảy, tên là Ngu Kỳ, là thiếu niên thiên tài

IQ 200 trong truyền thuyết. Ngu Kỳ từ nhỏ đã có trí nhớ siêu phàm, đặc
biệt mẫn cảm với các con số, chưa đầy mười bốn tuổi đã thi đậu vào lớp bồi
dưỡng Thiên Tài ở đại học Z, đây là lớp học đặc biệt dành cho những nhân
vật kiệt xuất.

Ngu Kỳ từ nhỏ đã giành được vô số giải thưởng trong các cuộc thi lớn

nhỏ trong và ngoài nước, gần đây nhất là được chọn vào lớp bồi dưỡng
Thiên Tài, tộc trưởng Ngu gia ở nước Mĩ xa xôi cũng đặc biệt coi trọng đứa
cháu này.

"Sao còn đứng đây?" Ngu Đường mắt lạnh nhìn về phía Ngu Kỳ, dù là

thiên tài đi chăng nữa cũng chỉ là một thiếu niên mười bốn tuổi, trong đầu
nghĩ gì đều viết hết lên trên mặt.

"Chờ anh cùng đi chơi game." Ngu Kỳ tiến lên vai bước, cùng Ngu

Đường sóng vai xuống lầu.

Ngu Đường không lên tiếng, nhìn thoáng qua mẹ Ngu và thím Bảy đang

tán gẫu trong phòng khách, phát hiện Tiểu Ngu Lân nằm trong nôi đang mở
to hai mắt nhìn mình, bèn đi tới bế thằng bé lên.

"Đường Đường, con ôm em làm gì vậy?" Mẹ Ngu nhìn thằng con lớn

đem thằng con nhỏ nhét vào ngực liền đi, lật đật gọi hắn lại.

"Ba người bọn con đi chơi game." Ngu Đường nói, mặt không đổi sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.