HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 457

vừa đau lòng, nhẹ nhàng hôn lên khoé môi y, thở dài: "Đồ ngốc, đau thì
phải nói ta biết, nếu không ta còn tưởng rằng ngươi cũng... haizz..."

Ngu Đường ngồi dậy, day day huyệt thái dương, hiện tại hắn không biết

nên khóc hay nên cười, xoay người lấy trong tủ đầu giường ra một chai
nhựa nhỏ tinh xảo, quay lại nằm úp xấp trên người Tống Tiêu: "Trước đây
là ta không tốt, chỉ lo bản thân thoải mái, mà không biết ngươi..."

Tống Tiêu nghe không lọt những lời trắng trợn như vậy, nỗ lực đẩy hắn

ra.

"Ngươi xem, đây là cái gì?" Ngu Đường cầm cái chai nhỏ nhét vào tay

Tống Tiêu. Xã hội hiện đại cái gì cũng có, trong thân thể thiếu niên này của
hắn chứa đựng tâm hồn một người đàn ông ba mươi tuổi, đương nhiên
không chịu nổi những ngày tháng thanh tâm quả dục, từ lâu đã xem một số
phim ảnh, còn từ đó mà học được không ít kỹ xảo.

Tống Tiêu nhìn chiếc bình nhỏ trong tay, bên trên toàn là chữ tiếng Anh,

cho dù không nhìn chữ, y đại khái cũng đoán ra được là cái gì, đơn giản là
giống thuốc mỡ trước đây bọn họ hay dùng.

"Chúng ta thử một lần, có được không, ta sẽ đến từ từ, đau ngươi liền nói

cho ta biết," Ngu Đường ôm Tống Tiêu nhỏ giọng dụ dỗ, "Nam tử kết hợp,
không phải là một bên chịu thiệt một bên hưởng thụ, phải là hai người đều
vui thích mới đúng, chúng ta muốn sống cùng nhau cả đời, ngươi cũng
không thể bắt ta ăn canh không ăn thịt chứ?"

Lúc nghỉ đông, Tống Tiêu cũng bị Ngu Đường lén lút kéo đi xem hai bộ

phim, bên trong cũng là hai người người đàn ông, bên thừa nhận kia tựa hồ
cũng không phải là thống khổ lắm, y cũng từ từ ý thức được, có lẽ cung nữ
giáo dẫn đã nói sai.

Nhìn lọ gel bôi trơn, lại nhìn ánh mắt tràn ngập ôn nhu của Ngu Đường,

Tống Tiêu mím mím môi, gật đầu một cái khẽ đến nỗi khó mà nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.