HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 542

"Phải, tớ thuê chung phòng với bạn, không ở đây nữa." Tống Tiêu nửa

thật nửa giả mà nói.

Cao Áo bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ con cái nhà giàu đúng là lãng phí

tiền.

Thông thường học sinh năm nhất đa phần đều trọ trong trường học, là vì

trước khi nhập học sinh viên đã đóng trước một khoản tiền đảm bảo, trong
đó có bao gồm cả tiền thuê ký túc xá trong vòng một học kỳ. Tiền thuê
phòng ở đây thường thu theo quý, đóng rồi sẽ không hoàn trả lại với bất kỳ
lý do nào. Đa số sinh viên sẽ ở lại trường học kỳ đầu tiên, học kỳ sau mới
tìm bạn ra ngoài thuê chung, thuê phòng bên ngoài có thể tiết kiệm được
không ít tiền so với ở trong ký túc xá.

Đây là cách làm của học sinh bình thường, còn như Tống Tiêu, vừa đóng

tiền ký túc xá, vừa ra ngoài thuê phòng, rõ ràng chính là con nhà giàu có
tiền tuỳ hứng.

"Đừng qua lại với hắn nữa, máy tính của hắn ta đã cho người giám sát."

Ngu Đường kéo Tống Tiêu rời đi, nhìn Cao Áo đứng trước cửa sổ phòng
nhìn theo hướng hai người, bắt gặp tầm mắt của hắn, người kia khinh
thường quay đầu đi.

Tống Tiêu gật đầu, đối với người bạn cùng phòng xa lạ này, ban đầu

Tống Tiêu ôm suy nghĩ bà con xa không bằng láng giềng gần, thử kết giao
với hắn, ngặt nỗi người này quả thực có thể so với mấy lão hàn lâm ở hàn
lâm viện, thanh cao đến nỗi khó lòng mà ở chung được. Cộng thêm việc
hắn giám sát mình, đương nhiên Tống Tiêu sẽ không đần độn đến mức tiếp
tục tiếp cận hắn.

Ngu Đường hài lòng, một lần nữa lại được ở chung với hoàng hậu của

hắn, cảm thấy ăn ngon ngủ ngon, cuộc sống vô cùng mĩ mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.