HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 553

"Được rồi, không có người thương vong, chúng tôi sẽ đưa xe đi giám

định sơ bộ, anh đụng hư pho tượng, phỏng chừng là phải bồi thường." Cảnh
sát tuỳ tiện ghi vài chữ lên biên bản, sau đó kêu gọi đông nghiệp 'thu sạp'.

"Ngài cảnh quan, đây rõ ràng là mưu sát!" Tống Tiêu đưa tay, ngăn

nhóm cảnh sát chuẩn bị bỏ đi.

"Mưu sát? Nhóc con, cậu sợ đến váng đầu rồi sao?" Người đàn ông cười

lạnh một tiếng, đưa tay đẩy Tống Tiêu ra.

Độc Cô Ám nhấc tay nắm chặt cánh tay của hắn, vặn "Rắc" một tiếng.

"A----" người đàn ông đau đến kêu to.

"Này, cậu làm cái gì đấy!" Tên cảnh sát quát lớn, hỏi thăm thương thế

của tên đồng nghiệp.

Người đàn ông vô lực rũ tay, không ngừng kêu oai oái.

"Chắc là trật khớp rồi." Cao Áo đẩy kính mắt, đi tới. Là một sinh viên

nghành y, những thứ này hắn có thể nhìn ra được, nhưng hắn không có ý
định ra tay trợ giúp, mà chỉ lạnh lùng nhìn người nọ.

"Cậu, theo chúng tôi đến cục ảnh sát." Cảnh sát bực tức chỉ vào Độc Cô

Ám, bảo hắn về đồn.

"Đợi đã, ngài cảnh quan." Cao Áo phục hồi tinh thần từ trong kinh hãi,

bắt đầu vận động bộ óc thiên tài toán học của hắn, "Theo tôi suy đoán, khi
chiếc xe này xông lên quản trường, anh ta hoàn toàn có thời gian đánh vô-
lăng để tránh người đi đường, nhưng anh ta lại không làm, hơn nữa tôi
đứng ngay cạnh Tống Tiêu, nhưng chiếc xe này lại không nhằm vào tôi."

"Ý cậu muốn nói gì?" Sĩ quan cảnh sát nhíu mày nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.