HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 565

chờ khi Ngu lão gia tử muốn uống thì đã không còn nữa rồi.

Tán gẫu xong, trở lại chuyện chính, Ngu Đường đề cập đến chuyện

mượn ông nội vài tên bảo tiêu.

Bảo tiêu Ngu gia đều là tinh anh, con cháu ở trong gia tộc không có thực

quyền sẽ không có tư cách dùng đến, nếu như lo lắng an nguy của bản thân
mình thì có thể dùng tiền tự thuê người bên ngoài, còn bảo tiêu trong gia
tộc trừ phi gia chủ lên tiếng, ngoài ra tuyệt đối không ai có quyền tự ý điều
động.

"Được," Ngu lão gia tử cưng chiều đứa cháu này nhất, hơi trầm ngâm

một lát liền đồng ý, "Bọn họ đang ở hậu viện, con tự đi mà chọn."

Ngu Lãng nghe nói Ngu Đường muốn đi chọn bảo tiêu, lộ ra biểu tình có

chút hả hê.

Nhóm bảo tiêu Ngu gia là tổ hợp một đám người quái gở, bọn họ chỉ

nghe lệnh của trung đoàn trưởng, còn trung đoàn trưởng kia chỉ nghe lệnh
một mình gia chủ. Người lúc trước còn đỡ, tên trung đoàn trưởng mới
nhậm chức gần đây tính tình còn bướng bỉnh hơn trâu. Tuần trước hắn chỉ
muốn một tên bảo tiêu đi theo bảo vệ, vậy mà bị tên trung đoàn trường kia
dứt khoát cự tuyệt, nói chuyện còn phi thường khó nghe.

"Cháu trai yêu dấu, chúc may mắn." Ngu Lãng vốn dĩ muốn đi xem trò

vui, nhưng bị Tào công công dùng lý do xe năng lượng mặt trời không đủ
chỗ ngồi cự tuyệt.

Tào quản gia khởi động xe năng lượng mặt trời, chở Ngu Đường và

Tống Tiêu chạy về hướng sân bóng xa xa, vượt qua hồ nhân tạo, vòng qua
một rừng cây nhỏ liền thấy một nhóm người tầm vóc cao lớn mặc đồ đen
đang tập quyền anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.