HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 664

Tay khuấy cà phê của Mộ Sa hơi khựng lại, ngẩng đầu nhìn Tống Tiêu:

"Đương nhiên, sao tự dưng cậu lại hỏi hắn?"

"Tôi chỉ thấy hơi ngạc nhiên," Sắc mặt Tống Tiêu rất bình thản, "Nghe

nói là một người rất có năng lực, sao lại rời khỏi công ty?"

Còn không phải vì Tống Tử Thành quá khốn nạn hay sao! Mộ Sa khẽ

cắn răng, muốn nói gì đó, nhưng dù sao hắn cũng là ba Tống Tiêu, nói xấu
trước mặt con trai người ta khẳng định không thích hợp, bèn đổi giọng:
"Thật ra cụ thể xảy ra chuyện gì tôi cũng không rõ, hai người đang yên
đang lành, tự dưng lại bắt đầu giận dỗi, ba con lại làm chuyện ám muội với
nữ nghệ sĩ trong công ty... Khụ khụ, Tiêu Chính Khanh thấy không vừa mắt
nên mới rút cổ phần bỏ đi."

Nghĩa đen nghĩa bóng gì, cũng không phải lỗi của Tiêu Chính Khanh.

Tống Tiêu cảm thấy chuyện này dường như không đơn giãn như vậy.

==========

Tiểu kịch trường:

Chim nhỏ: "Hôm nay đặt biệt ngắn, ta trước tiên tự phạt một cọng lông."

Ngư Đường: -_-

[Heo: Câu hỏi điền vào chỗ trống:

Cức nói: "........" ]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.