HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 732

không phát ra tiếng động như trước, nhưng giờ lại dùng tia hồng ngoại dò
xét trong cả bụi cây, hình như có gì đó không hợp nhỉ?

Giống như đang nhìn thấy một kiếm khách bịt mặt, áo dài, sau lưng dắt

một cái điện toại to đùng (đoạn này dịch thế cho hài thôi!!!)

"Ám Nhất, ngươi làm sao mà đến bây giờ mới tốt nghiệp?" Tống Tiêu

mở lời hỏi cậu trước. những tưởng với cả một bầu trời tư chất, Độc Cô Ám
chỉ cần ba tháng có thể tốt nghiệp, ai ngờ so với tư chất thường thường còn
tốt nghiệp muộn hơn.

"Thuộc hạ muốn đem tất cả những cái gì có thể học được đều học hết."

Độc Cô Ám thành thực đáp.

Có thể học đều học? Tống Tiêu giật giật mắt, trừ bỏ cái vũ khí công nghệ

cao thì còn học cái gì nữa nhỉ?

Thật nhanh, Tống Tiêu liền nhận ra, để trở thành một ám vệ chan chính

đích thực cần tố chất gì.

Khi ba người đi đến nhà kho, Cramer đã dị đại tướng quân đánh cho mặt

mày bầm dập, trói lại như cột cái bánh trưng, lũ lau chau kia cũng đã bị tóm
gọn.

Đại tướng quân nhìn thấy hoàng thượng, trong nháy mắt chạy qua, nhảy

xuống như mãnh hổ, muốn qua bái kiến, bị Ngu Đường ho khan một tiếng
mà liền quỳ phục xuống, thấp giọng nói: "Thần cứu giá chấm trễ, mong
hoàng thượng thứ tội."

"Báo cảnh sát rồi à?" Ngu Đường nhìn tình hình hiện tại, xã hội bây giờ

không thể so với trước đây, cho dù hiện giờ quyền lực của Ngu gia vẫn thật
lớn nhưng chuyện đả thương người khác vẫn là không được. Chuyện này
vẫn phải qua phần thụ lý của cảnh sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.