HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 734

còn bị bắt đến Biên Thành, ta nhất định sẽ lại đi."

Tống Tiêu nghe vậy, khóe miệng giật giật, nói như vậy chẳng giống như

Ngu Đường sẽ thường xuyên bị bắt cóc đến đây ý.

Ngu Đường không nhiều lời nữa, kéo Tống Tiêu ngồi lên xe.

Độc Cô Ám ngồi ngay vào ghế phó lái, vẫy vẫy đại tướng quân qua.

"Ngươi bảo ta lái xe ?" đại tướng quân chạy qua, mở to hai mắt, vốn

tưởng Ám Nhất gọi mình có chuyện gì, hóa ra hắn muốn mình làm xế.

"Ta đã lái suốt một đêm, bây giờ mà lái tiếp thì mệt lắm", Độc Cô Ám

không hề ấp úng, nói thẳng, sau đó liền nhắm mắt chuẩn bị ngủ. "Không
biết đường thi mở gu gồ máp xem đi."

Đại tướng quân nghẹn họng, dùng con mắt cứu viện nhìn về ghế sau,

Ngu Đường cũng đang lười biếng mà tựa vào ngực của Tống Tiêu nghỉ
ngơi, và dĩ nhiên là không có nói giúp gì hết, bao lâu nay cũng vẫn là đội
trưởng đội vệ sỹ uy phong, giờ bảo hắn làm xế hộp quả thật có chút không
quen.

Những người còn lại ở lại để chờ cảnh sát đến, còn đại tướng quân lái xe

trở hoàng thượng đi trước.

Hơn một ngày trời, Ngu Đường chưa lúc nào thực sự được nghỉ ngơi, cứ

như vậy mà ngủ ngon lành trên chiếc xe đang chạy trên đường cao tốc.
Tống Tiêu cũng mệt chết đi được, đem đồ đạc trong ba lô sửa soạn lại một
chút.

Điện thoại của Ngu Đường vẫn còn, bản ghi âm kia của Cramer vẫn còn,

những thứ khác đều không quan trọng, ném qua một bên. Đem lắp pin vào
điện thoại, gửi bản ghi âm kia vào một hòm thư điện tử khác, đề phòng bất
chắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.