HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 846

Bác sỹ đã bảo, tạm thời không có vấn đề gì cả, nhưng vẫn cứ cẩn thận cho
nằm viện mấy hôm.

"Nạp thiếp nhiều chính là phiền toái nhất, con của mình mà có khi lại

không phải con của mình." Ngu Đường đỗ xe lại, kéo Tống Tiêu đến trước
cổng nhà trẻ, cùng đứng đợi với mấy vị phụ huynh.

Tống Tiêu co rút khóe miệng, "Hoàng thượng chính vì vậy mới không

nạp phi?"

Ngu Đường liếc xéo cậu, "Trẫm là bởi vì không có tiền.", nhà người ta

mà có nuôi hoàng hậu, mỗi tháng cũng chỉ cần hai trăm lượng vàng, ai như
hoàng hậu nhà mình, mỗi năm cần đến một vạn lượng bổng lộc, lấy đâu ra
tiền mà nuôi các phi tần khác chứ?

"..." Tống Tiêu phải đến bó tay bó chân với câu nói này.

Đang nói, trong nhà trẻ liền thấy một đám nhóc xếp thành hàng lạch

bạch đi ra, mỗi đứa nhìn thấy phụ huynh của mình đều tiến lại, cứ như vậy,
bước đi thư thả của Ngu chân ngắn đặc biệt nỏi bật, nhìn phát nhận ra được
luôn.

"Ngu Lân, ngày mai tớ đem sôcôla cho nha!" Sủng phi khóc nhè vẫy vẫy

tay.

Ngu Lân cũng không thèm quay đầu lại, bước chân dường như lại càng

nhanh hơn, nhanh chóng đi đến trước xe của huynh trưởng: "Chào hoàng
huynh, hoàng tẩu."

Độc Cô Ám đem cái túi nhỏ của Ngu Lân cầm lấy, tự giác phi ra phía sau

xe, ngồi xổm chờ. Xe thể thao kiểu này rất ít chỗ ngồi, một - dành cho
người điều khiển, một - ghế phó lái, Ngu Đường lại ngoài ý muốn mà đem
cả Tống Tiêu đi cùng, nhóc Ngu Lân ngồi đâu bây giờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.