HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 87

Tống Tiêu mỉm cười, cầm lấy một miếng khác đưa lên cho hắn: "Còn

muốn nữa không?" Tư thế này thật giống như đang đuổi ăn mày xin cơm
vậy.

"Mày..." Vị này chính là Hàn thiếu trong nhóm 4G, hắn có một đôi mắt

báo, vừa nhìn liền biết là người nóng tính. Hàn thiếu cầm miếng hoa quả
trong tay ném lên bàn, thấy Tống Tiêu không có sợ hãi như trong dự đoán
của mình, làm hắn tức đến muốn tắt thở nói, "Tống ngu ngốc, mày thật sự
bị đánh đến mất trí nhớ sao?"

Nữ sinh rất thích ăn trái cây, cho nên lúc này khu hoa quả có rất nhiều

người đang đứng xếp hàng.

"Này bạn học, nếu cậu rất đói bụng tôi có thể bỏ qua việc cậu chen

ngang, nhưng nếu muốn đánh nhau thì xin thứ lỗi, tôi đây không tiếp."
Tống Tiêu nói một cách nghiêm túc.

Phía sau truyền đến vài tiếng cười, một đàn chị học lớp trên mở miệng

châm chọc: "Muốn đánh nhau thì đi ra chỗ khác mà đánh, ở đây người ta
còn đang chờ ăn cơm này!"

"Được lắm..." Hàn thiếu giận quá hóa cười, gật đầu, "Chiều nay tan học

gặp tao ở sân thể dục."

Hạ chiến thư với Tống Tiêu xong, Hàn thiếu tiêu sái xoay người rời đi,

một đám em gái nhỏ sùng bái mà nhìn hắn, chịu không thấu dáng đi còn
chuẩn hơn người mẫu của hắn. Lúc Hàn thiếu đi đến khu dùng cơm, dưới
chân đột nhiên bị trượt một cái, "Véo--" một tiếng té lăn trên mặt đất.

"..." Mọi người lặng lẽ nghiêng đầu đi chỗ khác.

Hàn thiếu lập tức đứng lên, tức giận tung chân đá chiếc đũa trên mặt đất,

không biết là tên khốn nào quăng ở đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.