HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 942

Mặt trời đã sắp lặn, nhà chính Ngu gia cũng nhộn nhịp hẳn lên, ban giám

đốc của Đại Ngư, những doanh nhân thành đạt, các hào môn thế gia đều
đến góp vui. Hiện giờ, Ngu Đường trong mắt những người lắm tiền nhiều
của kia đều là con rể quý.

Đến trước cửa Ngu gia, Tống Tiêu nhận thiệp mời từ Tào quản gia, bước

xuống xe, chậm rãi bước vào sảnh lớn.

Trong sảnh lớn, người đứng đã không ít, hai bên là hai hàng hoa quả

điểm tâm tự phục vụ, có một dàn nhạc diễn tấu, âm thanh thật du dương.
Nam nữ ai nấy đều vận những bộ trang phục rực rỡ, từng tốp năm ba người
đứng các góc nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Số người trong đây, Tống Tiêu quen không nhiều lắm, cũng có vài người

cậu đã từng làm ăn qua, một mình đứng ở một góc, cầm ly nước chậm rãi
uống. Phía sau, chợt có một bàn tay vươn qua, cầm đi ly nước chanh lạnh
thay vào đó là một ly trà nóng.

Nhìn lại, chính là Tào quản gia, vị này đang cười đến là tươi: "Nương

nương trong người còn chưa khỏe hẳn, không thể uống nước lạnh."

Tống Tiêu nháy mắt mấy cái, nhìn đến thủ pháp xuất quỷ nhập thần của

Tào công công, trong nháy mắt, cậu cảm thấy công công đã tiến hóa thành
ám vệ, đưa ánh mắt về chỗ cách đấy không xa, Ngu Đường đang đứng bên
gia chủ xã giao với một đám người.

Người kia tựa hồ cũng cảm nhận được ánh mắt của cậu, theo đó nhìn

qua, rồi làm khẩu hình miệng nhắc nhở... "nghe lời!"

"Mấy người mới mới tới à?" Vài người chủ chốt trong ban giám đốc tư

bản Đại Ngư đi tới, Ngu Thái Hàm cười cười chào hỏi, Ngu Đường cũng
qua cùng, nhìn mấy bà thím dáng vẻ ung dung, xinh đẹp đi cùng mấy người
bọn họ, cũng đang nở một nụ cười rụt rè đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.