HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 960

HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH

2

Lục Dã Thiên Hạc

www.dtv-ebook.com

Chương 117

"Nhi tử! Con của ta!" Ngu lão gia chủ còn chưa kịp phản ứng, tam gia

bên kia đã chạy vụt tới, ôm lấy thất thúc. Ông trước đây đã mất đi một cô
con gái diệu, sau đó lại nghe tin mất đi một người con trai, tuổi đã xế chiều,
không phải còn có một cô con gái nữa chống đỡ chắc ông cũng sớm chịu
không nổi mà đi theo các con của mình rồi.

Hiện tại con trai đột nhiên trở về, đối với tam gia mà nói, quả thực là một

bất ngờ quá lớn, giống như mình được cải lão hoàn đồng, ông vô cùng vui
vẻ, kéo nhi con trai qua, nhìn đi nhìn lại.

"Cha!" Thất thúc cũng vô cùng xúc động ôm lấy tam gia, quả thực chưa

từng thấy cảnh cha con nhà nào sướt mướt đến thế, thất thúc đã măn mươi
tuổi đầu, thế nhưng là lần đầu tiên cảm nhận được tình thương cha giành
cho mình lại mãnh liệt đến thế.

Ngu Thái Hàm đứng yên một chỗ, lẳng lặng nhìn con trai mình đang

ngồi trên xe lăn.

Ngu Phục đưa tay, ý kêu bảo tiêu đẩy xe về phía trước, chẫm rãi mở

miệng gọi "Cha!"

"Con vẫn chưa chết?" Ngu lão tử tay run run vươn ra sờ lên khuân mặt

của con trai, "Chân của con...?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.