HOÀNG TỬ BÉ - Trang 39

– Làm sao ông ta nhận được ra mình khi mà chưa gặp mình bao giờ
nhỉ!

Em không biết rằng, đối với các bậc đế vương, thế giới đơn giản lắm. Tất
cả mọi người đều là thần dân.

– Ngươi hãy đến gần cho ta nhìn ngươi được kỹ, nhà vua nói với em,
ngài rất khoái được làm vua với một người nào đó.

Ông hoàng nhỏ đưa mắt tìm chỗ ngồi, nhưng cả tinh cầu đã bị cái áo
choàng lông thú tuyệt đẹp choán hết chỗ. Em đành phải đứng, và, vì nhọc
quá, em ngáp một cái.

– Đứng trước một bậc đế vương mà ngáp là vô lễ, vua phán. Ta cấm
ngươi ngáp.
– Chỉ vì tôi không giữ được ạ! Ông hoàng nhỏ rất ngượng đáp lại. Tôi
từ xa đến đây mà chưa được ngủ...
– Thế thì, vua phán, ta ra lệnh cho ngươi ngáp. Bao nhiêu năm nay, ta
chưa được thấy ai ngáp. Những cái ngáp đối với ta là cái lạ đấy. Ngươi
ngáp nữa đi. Đó là lệnh ta.
– Cái này khó quá... tôi không ngáp được nữa... Ông hoàng nhỏ nói,
mặt đỏ bừng.
– Hừm! Hừm! Vua đáp. Thế thì ta ra lệnh cho ngươi khi thì ngáp khi
thì...

Nhà vua hơi lúng túng và có vẻ phật ý.
Vì vua chú trọng nhất là uy quyền của mình phải được tuân theo. Ngài
không tha thứ được sự trái lệnh. Đó là một nhà vua chuyên chế. Nhưng, vì
ngài rất tốt bụng, nên chỉ ra những cái lệnh hợp lý thôi.
Ngài thường phán: "Nếu ta mà ra lệnh cho một võ tướng phải biến thành
chim biển, và võ tướng ấy chẳng tuân lệnh ta, thì ấy không phải là lỗi của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.