HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 75

“Mọi người không phải là những người anh em giàu có và nghèo khổ của
nhau sao?”

“Úi trời, tên của người anh em giàu có là Cain

[2]

”.

Mắt nhà vua đẫm lệ, chàng cưỡi ngựa đi trong tiếng xôn xao bàn tán của
mọi người, thị đồng hoảng sợ không dám đi theo chàng nữa.

Khi chàng đi đến cổng nhà thờ lớn, bọn lính rút kích ra và nói: “Nhà ngươi
làm gì ở đây? Không một ai được đi qua cánh cổng này ngoại trừ nhà vua”.

Vua đỏ mặt giận dữ nói với bọn chúng: “Ta chính là vua,” rồi gạt kiếm kích
sang một bên, đĩnh đạc bước vào nhà thờ.

Vị giám mục già nhìn thấy nhà vua đi vào trong bộ đồ của một kẻ chăn dê,
bèn bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ miên man, đứng lên, tiến đến trước mặt
nhà vua, nói: “Con trai của ta, đây là triều phục của một vị vua sao? Cái
vương miện ta sẽ đặt lên đầu con, cây quyền trượng ta sẽ trao vào tay con
đâu rồi? Chắc chắn đây sẽ là một ngày hội của niềm vui chứ không phải là
một ngày làm mất thể diện quốc gia”.

“Chẳng phải là Niềm vui khoác lên người bộ y phục mà Nỗi buồn tạo ra
sao, thưa Đức giám mục?”. Nhà vua trẻ đáp rồi kể lại cho giám mục nghe
ba giấc mơ của mình.

Nghe xong vị giám mục già nua cau mày nói: “Con trai, ta đã là một lão già
gần đất xa trời mất rồi. Trong những mùa đông của đời mình, ta đã chứng
kiến bao nhiêu tội ác gây nên trong thế gian rộng lớn này. Bọn cướp cường
bạo kéo từ trên núi xuống, đi đến đâu bắt trẻ con đến đấy rồi đem chúng bán
cho lũ người Moor. Sư tử nằm phục sẵn chờ những người hành hương đi
qua, nhảy lên ăn thịt lạc đà. Heo rừng nhổ bắp trong thung lũng, cáo gặm
nhấm cây nho trên đồi. Quân cướp biển đợi sẵn trên bờ được dịp là đốt cháy
những chiếc thuyền đánh cá, cướp lưới bắt cá của dân chài. Người hủi sống
trong các bụi cây ngập mặn, lấy bãi sậy làm nhà, chẳng có ai dám bén mảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.