HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 87

bao giấy đựng vỏ đạn, nó ở cùng với tôi trong một ngăn kéo nên đã biết
những tin tức mới nhất trong cung đình”.

Nhưng Pháo Vòng vẫn lắc đầu quầy quậy. “Sự lãng mạn đã chết, đã chết, đã
chết.” Chị ta là một trong những người nghĩ rằng nếu bạn cứ nói mãi một
thứ và nói đi nói lại nhiều lần thì cuối cùng nó sẽ thành sự thật.

Bất thình lình có một tiếng ho khan rất đanh vang lên, cả bọn ngoái đầu
nhìn lại.

Đó là anh chàng Pháo Sáng cao lêu nghêu vẻ mặt khinh khỉnh hợm hĩnh, cả
người được buộc vào đầu một cái que dài. Anh chàng bao giờ cũng tằng
hắng trước khi nói một điều gì như để gây chú ý.

“E hèm! E hèm!” Anh chàng lên tiếng và mọi người quay lại nhìn trừ cô
nàng Pháo Vòng đáng thương, vẫn lắc đầu buồn bã và lẩm bẩm: “Sự lãng
mạn đã chết rồi.”

“Trật tự! Xin mọi người giữ trật tự!” Pháo Tép kêu lên. Cậu ta có một cái
chất gì đó của một nhà chính trị, bao giờ cũng có một địa vị nổi bật trong
các cuộc bầu cử ở địa phương, nhờ thế mà cu cậu biết cách sử dụng cách
nói năng thích hợp của các vị dân biểu.

“Chết thật rồi!” Pháo Vòng thì thầm rồi ngủ thiếp đi.

Khi xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, Pháo Sáng tằng hắng lần thứ 3 và bắt
đầu. Anh ta nói với giọng từ tốn, rõ ràng như thể đang đọc chính tả những
điều có ghi trong kí ức và bao giờ cũng nhìn qua vai của người đang tiếp
chuyện. Thực ra anh chàng này có một cung cách thật khác thường.

“Điều may mắn nhất đã xảy ra với Hoàng tử khi chàng làm đám cưới vào
đúng cái ngày mà tôi sẽ thăng thiên. Thật thế, nếu mọi việc được sắp đặt từ
trước thì nó không thể hóa ra may mắn như thế được. Nhưng Công chúa
bao giờ cũng là người may mắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.