HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 91

nhất thì liệu còn có ích gì khi nói về những chuyện như thế này. Tôi ghét
thấy cảnh người ta khóc lóc về những chuyện vụn vặt như làm đổ một bình
sữa. Nhưng khi nghĩ đến việc người ta có thể mất đứa con trai duy nhất,
tôi... tôi bị tác động lắm lắm.”

“Chắc chắn anh là người như thế rồi,” Pháo Hiệu mau mồm mau miệng kêu
lên. “Thực thế, anh là người giàu... màu mè nhất mà tôi biết.”

“Còn anh là người thô lỗ nhất mà tôi từng gặp,” Pháo Sáng đốp lại, “anh
làm sao có thể hiểu nổi tình bạn của tôi đối với Hoàng tử”.

“Cái gì, anh thậm chí còn chưa biết mặt Hoàng tử,” Pháo Cối gầm gừ.

“Thì tôi có nói là tôi biết chàng đâu,” Pháo Sáng đáp. “Tôi chỉ nói rằng nếu
tôi biết Hoàng tử tôi sẽ không thể là bạn của chàng. Thật là nguy hiểm khi
ta hiểu rõ một người bạn.”

“Tốt nhất là anh hãy giữ cho người khô ráo,” quả Cầu Lửa nói. “Đó mới là
điều quan trọng”.

“Là điều quan trọng với anh, tôi không nghi ngờ điều đó,” Pháo Sáng đáp.
“Còn tôi thì cứ khóc khi tôi muốn,” thế là anh chàng thổn thức thật và để
cho những giọt nước mắt chảy thánh thót như những giọt nước mưa, suýt
nữa thì làm cho hai con gián con chết đuối. Tội nghiệp con vật bé nhỏ đã
chắc mẩm tìm được một nơi khô ráo và có thể an cư lạc nghiệp được rồi.

“Anh ta chắc chắn là một người lãng mạn thực sự,” Pháo Vòng nói, “bởi vì
anh ta có thể khóc sướt mướt về một chuyện chẳng có gì đáng khóc”. Nói
xong cô nàng thở dài sườn sượt và nghĩ về cái hộp của mình.

Còn Pháo Cối và Pháo Hiệu thì thực sự phẫn nộ: “Nước mắt cá sấu! Nước
mắt cá sấu!” Cả hai đều là những người thực tế và mỗi khi chúng phản đối
cái gì thì chúng lập tức quy tội cho vật ấy là giả dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.