HOÀNG TỬ KIM KHÍ - Trang 151

“Xin cô hãy ngừng giở trò đò đưa để bán hàng đi,” Tessa đột nhiên bực

bội. Cô không muốn nhìn nét mặt Jem thế này, như thể mỗi từ mỗi ngữ đều
là vết dao chém vào người anh. Thể nào Will thay anh đi mua thứ độc dược
kia. “Bạn chúng tôi đâu?”

Người phụ nữ rít lên một tiếng, nhún vai và chỉ về một chiếc giường

tầng. “Đằng đó.”

Mặt Jem tái đi trong lúc Tessa nhìn về hướng cô ả chỉ. Đám khách nằm

rất yên nên vừa rồi Tessa tưởng giường trống, nhưng giờ khi nhìn kĩ hơn, cô
nhận thấy giường nào cũng có một kẻ đang nằm khoèo trên đó. Một vài
nằm nghiêng, tay buông thõng bên rìa giường, với lòng bàn tay mở rộng;
còn lại hầu hết nằm ngửa, mắt trừng trừng nhìn trần nhà hoặc phản giường
phía trên.

Không nói một lời, Jem bắt đầu sải bước qua phòng, Tessa bám sát gót.

Khi họ tới gần mấy cái giường hơn, cô nhận ra hầu hết đám nằm trên đó
không phải con người. Cô thoáng thấy những làn da lục, lam, đỏ, tía; thấy
tóc xanh dài rối như một nùi rong biển xổ trên cái gối bẩn thỉu; thấy bàn tay
móng vuốt của một gã vừa rên rỉ vừa nắm chặt lấy cạnh giường gỗ. Một kẻ
khác khẽ cười khúc khích khe khẽ, tuyệt vọng, một âm thanh nghe còn
thảm hơn khóc than; và một giọng khác đang nghêu ngao hát đi hát lại một
khúc đồng dao:

“Cam vàng chanh xanh
Núi chuông St. Clement
Bao giờ anh trả?
Rung chuông Bailey Già
Khi nào tôi phất
Nói chuông Shoreditch...”
“Will,” Jem thì thào. Anh dừng lại bên một cái giường được gắn cố định

ở khoảng giữa tường và tì vào đó, như thể chân anh sắp khuỵu xuống.

Nằm trên giường là Will, cuộn tròn trong chiếc chăn sẫm màu, tả tơi.

Anh chỉ mặc có quần dài và áo sơ mi; thắt lưng vũ khí của anh được treo
trên cái đinh móc phía trong giường. Chân anh để trần, mắt nhắm hờ, màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.