HOÀNG TỬ KIM KHÍ - Trang 223

của Tessa – “Chúng giống như hơi nước của một đám mây, và em là bầu
trời sau đó. Em có biết em có đôi mắt của mẹ, lúc xám lúc xanh lam
không?”

Tessa cuối cùng cũng cất được giọng. “Chị là ai?”
“A, giống nòi bọn chị thường không thích nói ra tên mình, nhưng em

thích gọi chị là gì cũng được. Em có thể nghĩ ra một cái tên đáng yêu đặt
cho chị. Mẹ em thường gọi chị là Dạ Lan Hương

(*)

.”

(*) Nguyên văn: Hyacinth, còn gọi là hoa tiên ông.

“Loài hoa xanh,” Tessa nói khẽ. “Sao chị biết mẹ em? Chị trông chẳng

lớn tuổi hơn em..”

“Sau khi tới tuổi thành niên, giống nòi bọn chị sẽ không già hay chết đi.

Em cũng sẽ vậy. Cô gái may mắn ạ! Chị nghĩ em nên cảm ơn gốc gác của
mình.”

Tessa bối rối lắc đầu. “Gốc gác? Gốc gác gì? Chị đang nói về Mortmain

ư? Chị biết em là gì không?

“Em có biết chị là gì không?”
Tessa nghĩ tới cuốn Codex. “Tiên chăng?” Cô đoán.
“Và em biết thế nào là con đổi không?”
Tessa lắc dầu.
“Đôi lúc,” Dạ Lan Hương thì thào tiết lộ, “khi một đứa trẻ tiên không

được khỏe mạnh, bọn chị liền vào nhà con người và trộm đứa bé xinh đẹp
nhất, khỏe mạnh nhất và mũm mĩm nhất – và nhanh như gió, thế đứa trẻ
tiên ốm yếu vào. Khi đứa trẻ loài người lớn lên cao lớn khỏe mạnh trên
vùng đất tiên thì gia đình con người lại phải nuôi cái cục nợ đang chết dần
chết mòn vô cùng khiếp sợ sắt nguội. Dòng máu của tiên mạnh mẽ hơn...”

“Sao phải vậy?” Tessa hỏi. “Sao không chỉ trộm đứa trẻ loài người đi

thôi?”

Đôi mắt lam sẫm của Dạ Lan Hương mở to. “Vì sao à, vì như vậy là

không công bằng,” chị nói. “Và như vậy sẽ gieo nghi ngờ cho đám người
phàm. Họ ngốc nghếch, nhưng đông đúc. Chớ dại mà chọc giận họ. Lúc đó
họ sẽ thắp đèn đuốc và xách sắt thép tới tìm bọn chị.” Chị rùng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.