và vươn bộ vuốt to tướng ra. Jem vội vàng lùi và lục tìm gì đó trong túi.
Một vật hình chữ nhật, trơn nhẵn, bằng đồng – thứ Henry đã giao cho anh
lúc ở thư viện.
Anh vung tay định quăng – và Nate đột ngột xuất hiện sau lưng anh, đá
mạnh vào cái chân bị thương, hình như đã gãy của anh. Jem không kêu,
nhưng chân khuỵu xuống nghe đánh rắc và ngã xuống đất lần thứ hai; vật
kia lăn khỏi tay anh.
Tessa vội vàng đứng dậy và chạy tới tranh cướp nó với Nate. Họ đâm
sầm vào nhau, cân nặng và chiều cao vượt hơn của anh ẩy cô ngã ra sàn. Cô
lộn người khi ngã đúng như Gabriel dạy để giảm thiểu lực tác động, dù cú
va chạm vẫn khiến cô không thở nổi. Những ngón tay run rẩy cố với lấy
thiết bị, nhưng nó lăn xa hơn một chút. Cô nghe Will hét gọi tên mình, bảo
cô ném nó cho anh. Cô duỗi tay xa hơn, đúng lúc những ngón tay nắm lấy
thiết bị kia thì Nate kéo chân cô lôi tuột cô về phía mình, không hề thương
tiếc.
Anh ấy lớn hơn mình, cô nghĩ. Mạnh hơn mình. Tàn nhẫn hơn mình.
Nhưng có một cái anh ấy không thể hơn mình.
Cô Biến Hình.
Tâm trí cô tập trung vào bàn tay đang nắm mắt cá chân cô, nơi da anh ta
tiếp xúc với da cô. Cô tìm kiếm Nate thật sự như cô biết từ trước tới nay,
ánh lửa trong anh lóe lên theo cách nó lóe trong mọi người, như một ngọn
nến thắp lên trong căn phòng tối. Cô nghe anh hít một hơi, rồi cô hoàn toàn
Biến Hình, lớp da thay đổi, xương như tan ra định hình lại. Các cúc áo bung
ra khi người cô to cao hơn, chân bị co rút, kéo chân mình được ra khỏi tay
Nate. Cô lăn người tránh xa anh mình, lảo đảo đứng lên và thấy mắt anh
trợn tròn nhìn cô.
Giờ cô, ngoại trừ bộ quần áo, là một hình ảnh đối chiếu chuẩn xác của
anh.
Cô quay về phía người máy. Nó sững lại đợi chỉ thị, còn Will vẫn bám
trên lưng nó. Anh giơ tay và Tessa ném thiết bị, thầm cảm ơn Gabriel và