HOÀNG TỬ KIM KHÍ - Trang 372

Tessa nghe mình nói vô cùng bình tĩnh. “Em biết. Em tìm thấy chúng

trong phòng anh khi vào đó cùng Jem.”

Anh giật mình. “Em không hề nói với anh.”

“Lúc đầu em bực,” cô thừa nhận. “Nhưng đêm đó bọn em tìm thấy anh

trong sới ifrit. Có lẽ em đồng cảm với anh. Em tự nhủ rằng chẳng qua do
anh hiếu kỳ, hoặc Charlotte bảo anh đọc.”

“Không có,” anh nói. “Chính anh đã lôi chúng ra từ đống lửa. Anh đọc

tất cả, từng câu từng chữ em viết. Em và anh, Tess, chúng ta giống nhau.
Chúng ta sống và hít thở từng câu chữ. Chính những cuốn sách đã giúp anh
không tự tử sau khi anh nghĩ mình không thể yêu ai, và sẽ chẳng bao giờ
được ai yêu nữa. Chính những cuốn sách đã cho anh cảm giác có lẽ anh
không hoàn toàn cô độc. Chúng thành thật với anh, và anh thành thật với
chúng. Đọc thư của em, anh thấy đôi lúc em cô độc và sợ hãi, nhưng luôn
dũng cảm, cách em thấy thế giới, cách em nhìn nhận màu sắc, dáng hình và
lắng nghe từng âm thanh, anh có cảm giác – anh hiểu được cách em suy
ngẫm, hy vọng, cảm nhận, mơ mộng. Anh có cảm giác mình được mơ
mộng, suy nghĩ, cảm nhận cùng em. Anh mơ điều em mơ, muốn cái em
muốn – và rồi anh nhận ra thật sự mình muốn em. Cô gái đã viết những lá
thư đó. Anh yêu em từ giây phút anh đọc những lá thư ấy. Ngay lúc này
đây, anh vẫn yêu em.

Tessa bắt đầu run. Cô luôn ao ước có người nói với cô như vậy. Đó là

điều mà góc khuất đen tối nhất trong lòng cô luôn muốn Will nói. Will,
chàng trai yêu những cuốn sách cô yêu, thích những bài thơ cô thích, khiến
cô phì cười kể cả lúc cô bực bội. Và giờ anh đang đứng trước mặt cô, nói
rằng anh yêu những lời nói của lòng cô, yêu hình dáng linh hồn cô. Nói với
cô điều cô không nghĩ sẽ nghe từ một ai khác. Nói với cô điều sẽ chẳng ai
nói với cô.

Nhưng không quan trọng.

“Quá muộn rồi,” cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.